“Thiên đạo? Thứ đồ chơi này cũng xứng gọi là Thiên đạo?” Diệp Viễn thu Ly Nhi vào không gian Trấn Giới Bi, tỏ vẻ khinh thường mà nói. Thiên đạo là cái gì, Diệp Viễn không biết. Nhưng những thứ có vẻ kì quái này chắc chắn không thể là Thiên đạo. Chỉ có Thần tộc mới có thể xem thứ đồ chơi này là báu vật. Diệp Viễn phun máu, chậm rãi đứng lên, kiếm ý trên người xông thẳng lên trời! “Càn khôn!” Diệp Viễn bước ra một bước, bay thẳng về phía pho tượng! Vút! Lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.