Diệp Viễn lau chiếc trán đã lấm tấm mồ hôi lạnh, cũng thở dài một cái. Vừa rồi móng vuốt của con sát thi vương kia đã sắp vươn tới mặt hắn, đúng là ngàn cân treo sợi tóc. Lúc nãy hắn bỗng nhiên nảy sinh ý tưởng cứu giúp mọi người, chơi đến độ tim đập thình thịch. Đám người này đều là cường giả Thánh Hoàng Thiên, mất mạng cũng rất đáng tiếc. “Các ngươi nghĩ nhiều rồi, không phải ta không so đo hiềm khích trước đó, chẳng qua cảm thấy mọi người đều là Thánh Hoàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.