“Tần Nham thật sự là do ngươi đả thương?” Quách Đào Quần hỏi thẳng. Diệp Viễn khẽ nhíu mày đáp: “Phải thì sao, không phải thì sao?” “Khụ khụ, cái này sao… nếu phải, ta muốn nói… đánh hay lắm!”Lời nói của Quách Đào Quần bỗng nhiên xoay chuyển, làm ngay cả Diệp Viễn cũng có chút không kịp phản ứng lại. Tần Nham nghe những lời này, tức đến nỗi cổ họng ngòn ngọt như muốn phun máu, thương thế cũng vì vậy mà lại phát tác. Hắn nhìn nhìn Quách Đào Quần, hận không thể nuốt sống tên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.