Diệp Viễn vào thành rất khiêm tốn, ai cũng không thông báo, hắn đi thẳng tới phủ đệ Trịnh Khởi. “Người nào, đứng lại! Hả? Ngươi… ngươi là Diệp trưởng lão!” Ánh mắt thủ vệ có chút ngưng lại, nhận ra Diệp Viễn. “Ồ? Ngươi biết ta?” Diệp Viễn cười nói. Thủ vệ cười nói: “Diệp trưởng lão nói đùa, trong hoàng thành Thiên Ưng này có ai mà không biết ngài!” Diệp Viễn bật cười nói: “Bên trong hoàng thành Thiên Ưng này, ai cũng biết ta là phế vật!” Thủ vệ biến sắc, vội vàng nói: “Diệp trưởng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.