Diệp Viễn đứng lơ lửng trên bầu trời Hạo Nhật Thành. Dưới thành, gia tộc Chu thị đã hoàn toàn diệt vong. Lần này, hành động của Chu gia đã chạm phải vảy ngược của Diệp Viễn. Vì thế Chu gia đương nhiên cũng không cần phải tồn tại nữa. “Thiếu gia, bước tiếp theo ngài tính làm gì bây giờ?” Lục Nhi đứng phía sau Diệp Viễn có hơi lo lắng hỏi. Diệp Viễn khoanh tay mà đứng, ngạo nghễ nói: “Hơn hai mươi năm, là lúc nên tính toán lại toàn bộ nợ nần rồi!” Diệp Viễn nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.