Ầm! Quân Thiên thoát ra từ trong đống phế tích, nhìn dáng vẻ có chút chật vật. Ánh mắt của hắn ta chăm chú nhìn chằm chằm về phía Diệp Viễn, tất cả đều mang một vẻ chấn động. Ánh mắt của Diệp Viễn cũng đang đối diện với hắn ta, lạnh nhạt nói: “Há, một cái tát của giun dế đã đập ngươi bay rồi. Bây giờ, có phải ngươi cũng không bằng con giun con dế nữa hay không? Sắc mặt của Quân Thiên không thể nói được khó coi đến mức nào. Nhưng hắn lại không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.