“Một nghìn năm trăm dặm hẳn là cực hạn của hắn!” Hắc Giao Vương nhìn Diệp Viễn, khẳng định nói. Bởi vì hắn ta nhìn thấy bây giờ Diệp Viễn đã cố hết sức, không thể nào cố hơn được nữa. Chỗ này chính là bình cảnh của hắn! Một nghìn năm trăm dặm kiếm ý đúng là đã đạt tới cực hạn của Diệp Viễn. Nhưng lúc này Diệp Viễn lại không hề có cảm giác gì cả, giống như không cảm nhận được toàn thân đang đầy vết thương vậy. Lúc này Diệp Viễn đang cực kỳ phấn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.