Trong động không rõ năm tháng, thời gian thấm thoắt trôi qua, hai trăm năm chỉ trong chớp mắt. Đỉnh Hỏa Vân vẫn hoang vắng cằn cỗi như xưa. Tuy nhiên một hôm nọ lại thêm vài bóng người xuất hiện trên đỉnh. "Nghe nói đỉnh Hỏa Vân này không hề thiếu Ngũ giai hung thú, đừng để bọn mình gặp phải nha!" Một người trong số đó hoảng hốt nhìn xung quanh, sợ hãi nói. "Sợ gì chứ? Đỉnh Hỏa Vân lớn như vậy, Ngũ giai hung thú cũng chỉ có vài con, đúng dịp cho chúng ta gặp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.