“Có! Đương nhiên có rồi!” Nghe thấy câu hỏi của Diệp Viễn, Vương Trình không nhịn được đắc ý nói: “Hắn, hắn, còn có hắn đều là do ta làm đó! Thế nào, ngươi muốn tìm ta báo thù sao? Ha ha ha… Đúng là nực cười!” Vương Trình cười rất tự phụ, cực kỳ kiêu ngạo. Hắn đã rất chắc chắn, Diệp Viễn không phải đối thủ của Lâm Triều Thiên, thiên đạo luân hồi đã kết thúc rồi, đại cục đã định! Diệp Viễn chỉ có thể bị thời đại đào thải. Vì thế, hắn hoàn toàn không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.