Diệp viễn đưa tay ra khẽ vẫy, viên ngọc giản tàn khuyết kia liền bay vào trong tay hắn. Hắn chìm thần thức vào trong đó, phát hiện nội dung bên trong cũng không được hoàn chỉnh. Đặc biệt nội dung phía sau, chỉ có một vài chữ, căn bản không thể kết nối được. Chỉ có “xâm phạm”, “huyết chiến”, “đến chết”...mấy từ đơn giản, đưa đến sự chú ý của Diệp Viễn. “Xem ra, năm đó Vĩnh Hoa Cung phải hứng chịu thảm họa ngập đầu, mới dẫn đến kết cục như thế. Có lẽ một mình Lục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.