Ở học viện Đan Võ, lão sư dạy về đan đạo đều có phòng luyện đan của riêng mình, Phong Nhược Tình tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Phòng luyện đan của Phong Nhược Tình bố trí vô cùng tinh xảo, các loại dược tài phân biệt từng loại, dọn dẹp vô cùng thỏa thiếp.
Ở giữa đan phòng là một lò luyện đan màu đỏ, dựa vào nhãn lực của Diệp Viễn, tự nhiên liếc mắt liền nhìn ra lò luyện đan này là cấp hai cực phẩm, trong các đan sư của học viện Đan Võ, chỉ sợ sẽ không có vật nào tốt hơn so với cái lò này, có điều là lò luyện đan như vậy trong mắt hắn không đáng giá một đồng.
Diệp Viễn bĩu môi, bản thân tự tìm một chỗ ngồi đi xuống.
Một màn này lại trùng hợp rơi vào trong mắt của Phong Nhược Tình, nhất thời để khiến cho nàng cảm thấy có chút không cam lòng.
“Ngươi giống như là đang coi thường Hồng Liên đỉnh của ta?” Phong Nhược Tình cau mày nói.
“À? Đỉnh kia sao? Không tệ, không tệ, ha ha.” Nhìn một cái là biết hắn chính là qua loa lấy lệ không có thành ý.
“Ngươi gặp qua lô đỉnh tốt hơn lô đỉnh cấp hai?”
“Ta? Ha ha, ta một học viên ngay cả đan đồ đều không phải, nơi nào thấy qua lô đỉnh cao cấp như vậy? Kêu Hồng Liên đỉnh sao? Tên rất hay, tên rất hay!”
Diệp Viễn không ngờ bản thân chỉ là theo bản năng khinh thị lô đỉnh một chút, rốt cuộc lại bị Phong Nhược Tình liên tiếp tra hỏi, đành phải nói qua loa lấy lệ.
Có điều là lô đỉnh như vậy hắn thật sự là coi thường, đem vất ở kiếp trước, lò luyện đan như vậy cho hắn làm nấu nước ấm hắn đều lười dùng.
Nếu là lúc trước có người nói lò luyện đan của nàng không tốt, Phong Nhược Tình nhất định sẽ lập tức trở mặt, nhưng Diệp Viễn lại cho hắn cảm giác không bình thường.
Diệp Viễn trong lớp dược lý biểu hiện ra một góc băng sơn, đã vượt ra khỏi phạm vi học viên của học viện Đan Võ.
Cho dù là đan bảng đệ nhất, sợ rằng cũng không thể nào biết dùng m Dương Phân Lưu Thuật đến luyện chế Hồi Khí đan cấp hai.
Đơn thuốc còn có thể nói là ngẫu nhiên xem qua, nhưng m Dương Phân Lưu Thuật không phải người bình thường nào cũng có thể biết.
Kể cả Phong Nhược Tình, cũng chỉ là từng trong một quyển điển tịch ít được mọi người lưu ý thấy qua thủ pháp luyện chế này.
Nàng lúc ấy như nhặt được chí bảo, có một đoạn thời gian từng điên cuồng luyện tập thủ pháp luyện chế này, nhưng cuối cùng vẫn là không thể không buông tha.
Thủ pháp luyện chế này quá khó!
Cũng chính vì vậy, Phong Nhược Tình mới hết sức cảm thấy hứng thú đối với Diệp Viễn, để hắn tới làm trợ thủ của mình.
Không nghĩ tới tên này lại không cảm kích, năm lần bảy lượt trốn tránh chính mình, điều này làm cho Phong Nhược Tình cao ngạo có chút phát điên, mới có hành động ngày hôm nay.
Hơn nữa Diệp Viễn mặc dù đối với nàng vô cùng qua loa lấy lệ, ba phen mấy bận khinh thị chính mình, nhưng không biết tại sao, Phong Nhược Tình luôn cảm thấy khinh thị của Diệp Viễn là nội tâm tự nhiên lộ ra, mà không phải cố làm cao thâm.
Giống như mới vừa rồi, Phong Nhược Tình đối với Hồng Liên đỉnh của mình luôn luôn rất có tự tin, cơ hồ mỗi vị luyện dược sư đến phòng luyện đan của nàng đều sẽ bị cái đỉnh này làm rung động, nhưng Diệp Viễn lại là bĩu môi một cái, một bộ dạng rất khinh thường.
Phong Nhược Tình chưa nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt của Diệp Viễn, dù chỉ là một tia thôi cũng không có.
Chẳng lẽ... Diệp Viễn thật biết m Dương Phân Lưu Thuật?
Phong Nhược Tình bị ý nghĩ của mình làm sợ hết hồn, điều này sao có thể?
Phong Nhược Tình luyện tập qua m Dương Phân Lưu Thuật, biết độ khó của thủ pháp luyện chế này. Diệp Viễn mới mười lăm tuổi, làm sao có thể biết thủ pháp luyện chế cái này ?
“Ta là để ngươi đến làm trợ thủ, không phải để ngươi đến làm đại gia, ngươi ngồi trong đó làm gì, còn không mau qua đến phối dược cho ta?” Phong Nhược Tình lạnh lùng nói.
“Ò ò, ta đến đây, ta đến đây.”
Diệp Viễn nhấc mông đi tới đài thao tác, phía trên bày đầy các loại dược tài, hắn liếc nhìn dược tài, hiếu kỳ nói: “Ngươi không phải là luyện Hồi Khí đan cấp hai sao, làm sao chuẩn bị đều là tài liệu cấp một?”
Trên mặt của Phong Nhược Tình dâng lên một tia đỏ ửng, ngay sau đó cáu giận nói: “Để ngươi phối dược ngươi liền phối dược đi, lấy ở đâu nhiều vấn đề như thế?”
Diệp Viễn thấy vậy nhất thời trong lòng sáng tỏ, nguyên lai nữ nhân này m Dương Phân Lưu Thuật còn chưa thuần thục, đây là cầm đan dược cấp một đến luyện tay đây.
Có điều là, m Dương Phân Lưu Thuật này cũng không phải là một hai ngày có thể luyện thành, cầm đan dược cấp một luyện tay, phải cùng nàng luyện tới khi nào a?
Nhưng thời gian của mình rất quý giá, cũng không có thời gian theo nữ nhân này luyện đan a!
Diệp Viễn thở dài, chỉ đành phải quay đầu phối dược.
Phong Nhược Tình xoay người đi tĩnh thất nhập định, đem tâm cảnh điều chỉnh xong.
Luyện đan là một môn học vấn vô cùng phức tạp, thời điểm luyện đan không cho phép một tia phân tâm, cần phải làm liền một mạch mới được
.
Một chút xíu ba động nho nhỏ, thì có thể ảnh hưởng đến phẩm chất của đan dược, thậm chí luyện thành thuốc hư.
Cho nên trước khi luyện đan, tuyệt đại đối số luyện dược sư đều sẽ ngồi tĩnh tọa nhập định, đem tâm tính điều chỉnh tới giếng nước yên tĩnh cảnh, mới dám hạ thủ luyện đan.
Nhưng Phong Nhược Tình vừa mới điều chỉnh xong, vẫn chưa có hoàn toàn nhập định thời điểm, cửa tĩnh thất liền bị gõ.
Phong Nhược Tình lần này thật sự điên lên rồi, những nam nhân trong học viên đều phải tranh giành làm trợ thủ cho mình, Diệp Viễn năm lần bảy lượt trốn chính mình thì coi như xong đi, bây giờ đến làm trợ thủ, không siêng năng làm việc còn dám làm loạn!
Nếu như không có một cái lý do nói cho qua, nhất định phải đem gia hỏa này đánh tàn phế, sau đó trói thị chúng ba ngày!
“Tạch” một tiếng cửa mở ra, lộ ra vẻ mặt tràn đầy vẻ giận dữ của Phong Nhược Tình.
“Ha ha, không nghĩ tới Phong lão sư mở cửa hấp tấp như thế, làm ta giật cả mình.” Diệp Viễn làm một dáng vẻ bị hoảng sợ.
Phong Nhược Tình không để ý tới Diệp Viễn, nâng hữu chưởng lên, từng tia từng tia nguyên lực chảy xuôi đang trong lòng bàn tay, dáng vẻ bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất thủ.
“Để ngươi phối dược ngươi đang làm gì? Không biết ta đang nhập định sao? Nếu như không có một cái lý do nói cho qua, một chưởng này ngươi sinh ăn đi.” Phong Nhược Tình căm tức nói.
“Đừng a! Phong lão sư ngươi sớm nói ngươi có bạo lực khuynh hướng, ta lúc đầu chính là sao chép một trăm lần Đại Cương Thảo Mộc cũng không tới làm trợ thủ của ngươi a! Dược đã phối tốt rồi, ta ngay cả hai phần dược phôi đều luyện xong rồi, mới qua gọi ngươi tới, không nghĩ tới ngươi nhập định phải lâu như vậy a!” Diệp Viễn nhảy ra thật xa, hô lớn.
“Cái gì? Dược phôi đều luyện xong rồi hả?”
Phong Nhược Tình suy nghĩ có chút không xoay chuyển được, nàng tiến vào tĩnh thất trước sau không sai biệt lắm chỉ có nửa khắc đồng hồ thời gian, Diệp Viễn chẳng những đem nhiều dược liệu như vậy phối hợp được, còn ngay cả dược phôi đều luyện chế xong rồi?
Điều này sao có thể?
“Đúng vậy, nói lý do này có được không? Ta cũng không muốn bị đập chết.” Diệp Viễn buồn bực nói.
Phong Nhược Tình buông tay xuống, lạnh rên một tiếng nói: “Hừ, nếu ta phát hiện ngươi bịa đặt, có thể sẽ không phải là một chưởng đơn giản như vậy đâu.”
Nói xong, Phong Nhược Tình đi tới phía trước đài thao tác, nhất thời ngây ngẩn.
Trong đồ đựng làm bằng ngọc, lặng yên nằm hai phần dược phôi, màu sắc vô cùng tinh khiết, hiển nhiên là tinh luyện vô cùng đúng chỗ, đem cặn bã của dược tài hoàn toàn thanh trừ ra ngoài.
Phong Nhược Tình nhìn Diệp Viễn một chút, há miệng, lại cũng không nói gì.
“Phong lão sư ngươi muốn nói gì? Sẽ không đập chết ta chứ ? Cùng lắm thì lần sau ta trễ giờ đi gọi ngươi, ngươi nhập định bình thường cần phải bao lâu?” Diệp Viễn rất vô tội nói.
Phong Nhược Tình: “...”
Đã lâu, Phong Nhược Tình mới hít một hơi thật sâu, hỏi Diệp Viễn nói: “Đây là dược phôi ngươi tinh luyện?”
Diệp Viễn nhìn hai bên, hiếu kỳ nói: “Nơi này còn có những người khác sao?”
“Nhưng... Nhưng ngươi làm sao nhanh như vậy?”
Đan đồ thông thường, chỉ là phối dược liền phải hao phí thời gian nửa canh giờ, lại thêm tinh luyện dược phôi, ít nhất cũng phải một giờ!
Phối dược cũng không phải là đơn giản đem dược tài phối hợp chung lại, mà là cần ước lượng chính xác, định lượng, không cho phép một tia sai sót.
Cho nên, trợ thủ của luyện dược sư phối dược đều sẽ cẩn thận từng li từng tí, thời gian hao phí cũng rất nhiều.
Coi như là bản thân của Phong Nhược Tình, nàng muốn đề luyện ra dược phôi của đan dược cấp một, thời gian cũng phải hơn nửa canh giờ.
Nhưng Diệp Viễn, chỉ dùng thời gian nửa khắc đồng hồ, điều này thật sự là nói quá kinh người rồi!
“Không phải tinh luyện cái dược phôi của đan dược cấp một sao? Chuyện đơn giản như vậy, tốn nhiều thời gian như vậy làm gì?” Diệp Viễn rất không chịu trách nhiệm nói.