“Phì phì! Phì phì!” Bảo Trư thuần thục mà ăn sạch vài viên đan dược trong tay của Diệp Viễn. Tiểu Đồng lại nhìn chăm chú, rồi nhìn về phía Diệp Viễn với vẻ mặt ngạc nhiên. “Vừa… vừa nãy ngươi cho Bảo Trư ăn Hư Linh thần đan ư?” Diệp Viễn nhướng mày lên, nói: “Ồ, tiểu tử này cũng có chút hiểu biết nhỉ, chỉ nhìn một cái thôi thì đã biết là Hư Linh thần đan rồi.” Vừa rồi Bảo Trư ăn rất nhanh, chỉ trong nháy mắt mà thôi, nhưng vẫn bị Tiểu Đồng nhìn rõ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.