“Ưu điểm lớn nhất của ta chính là đã nói thì sẽ làm. Hơn nữa, hình như ngươi quên rồi, ta từng nói phải giết tới khi khiến ngươi không dám ra khỏi thành.” Diệp Viễn vô cùng điềm tĩnh, vốn không vì Tần Hổ dẫn theo người giúp mà cảm thấy giật mình. Vả lại, hắn nghe lời bàn tán của những người khác, ngược lại cảm thấy có hứng thú với tên Mạc Tây này. Đối với một nhà giàu tặng điểm như vậy, hắn không hứng thú cũng không được. Mạc Tây tỏ vẻ suy ngẫm nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.