“Vậy… khi nào chúng ta rời đi?” Tô Hỗ bất lực hỏi. Hắn làm thành chủ một phương, đương nhiên sẽ không muốn rời xa địa bàn của mình. Thực ra nói cho cùng, hắn vẫn giữ tâm lý ăn may, hy vọng có thể bảo vệ được Xích Quang Thành. Sao Diệp Viễn lại không nhìn ra tâm tư này của hắn được chứ, liền nói: “Càng nhanh càng tốt, nhưng… chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn một vài thứ, bằng không sẽ là tự tìm chỗ chết nếu ra khỏi thành.” Tô Hỗ vừa nghe liền vui...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.