Kỳ Vân không khỏi sững sờ, hắn không ngờ được đề nghị của mình không dọa được Diệp Viễn, mà đối phương lại giống như con sói đói nhìn thấy cừu. Ánh mắt ấy, khiến hắn rất không thoải mái. Bị Diệp Viễn hỏi ngược lại, hắn ngây ngẩn cả người. Dù sao, nếu như đánh cược, bọn họ cũng phải lấy ra bảo vật có giá trị ngang như thế. Bảo vật có thể so sánh với Kỳ Lân Đế Cốt, hắn không làm chủ được. “Ha ha, đúng là có dũng khí! Thật sự cho rằng mình được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.