Ánh mắt Diệp viễn trở nên lạnh lẽo, sát ý ngút trời. Nguyên Vệ vẫn thờ ơ mỉm cười: “Tức giận à? Ta biết ngươi có tài năng khiếp người, thậm chí có thể vượt giới chiến thắng được Nguyên Cửu. Nhưng mà… ngươi vẫn chỉ là một con kiến! Dưới thế giới rộng lớn này chủ nhân thật sự chính là những cường giả đứng đầu như chúng ta.” Ánh mắt Dược Tổ khẽ tối sầm, lạnh lùng lên tiếng: “Rốt cuộc các hạ là người nào? Nếu không nói bổn tổ không khách sáo nữa!” Nguyên Vệ liếc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.