Trên giường ngọc, giai nhân yếu ớt mở hai mắt. Thấy vậy Tiêu Trường Phong vui mừng nói: “Như Yên, con tỉnh rồi!” “Phụ… phụ thân?” Tiêu Như Yên mở bừng hai mắt. Nhưng khi nàng nhìn đến Tiêu Trường Phong thì lại ương bướng quay đầu đi, không muốn nhìn thêm một chút nào nữa. Trong lòng Tiêu Trường Phong đau đớn, than thở nói: “Như Yên, phụ thân biết trong lòng con có oán hận, nhưng… phụ thân cũng là thân bất do kỷ!” Tiêu Như Yên vẫn như cũ không quay đầu, cương quyết không nói câu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.