Đôi mắt tuyệt đẹp của Tiêu Như Yên đang nhìn chằm chằm về phía Diệp Viễn, muốn nhìn xem có phải là Diệp Viễn đang nói dối hay không. Nhưng Diệp Viễn đã cố ý che dấu thì làm sao nàng có thể nhìn ra được chứ. “Có đúng là ngươi không cố ý không?” Tiêu Như Yên thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy có đôi chút thất vọng. “Thật sự là cố ý mà, chỉ là cô nương may mắn mà thôi!” Diệp Viễn không vui nói. “Ngươi!” Tiêu Như Yên suýt chút sụp đổ. “Được rồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.