Nhìn thấy Thương Hoa Kiếm, ánh mắt Tiêu Kiếm ngưng tụ, chợt run rẩy nhận lấy từ trong tay Diệp Viễn. Hắn nhẹ vỗ về thân kiếm, hốc mắt cũng đã trở nên ướt át. Diệp Viễn và Mạc Vân Thiên đều trầm mặc không nói, lẳng lặng mà nhìn xem Tiêu Kiếm tưởng nhớ Lô Ngạn. "Thương Hoa, không ngờ chúng ta vừa từ biệt, đã là mấy trăm năm rồi!" Tiêu Kiếm cảm thán nói. Lúc này Tiêu Kiếm đã từ trong cảm xúc nhớ lại Lô Ngạn hồi thần lại, lại khôi phục thành đường chủ Võ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.