“Tốt lắm, ngươi đã trở lại thì cũng không còn chuyện của ta nữa. Thất Tinh Mịch La ngươi có thể tự thu phục. Ta chỉ thuận đường đi ngang qua, đi trước đây.” Dứt lời, Diệp Viễn chuẩn bị mang theo đám người Ngao Khiên rời đi. Tuy rằng Thất Tinh Mịch La là đồ tốt, nhưng Diệp Viễn cũng không cần. Sở dĩ vừa rồi hắn ra tay, thật sự chỉ là thuận tay cứu Kiếm Vô Song một mạng mà thôi. Nhưng mà Kiếm Vô Song vẫn như cũ không muốn buông tha, quát to: “Thập Tam...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.