“Điều này là đương nhiên!” Diệp Viễn trả lời không chút do dự. Nhận được câu trả lời này, Ngọc Hinh suýt chút nữa đã nhảy dựng lên. Tuy nàng ta vẫn dè dặt vì thân phận thiếu chủ của mình, nhưng sự vui mừng đã hiện rõ trên gương mặt nàng. “Tuyệt vời! Diệp Viễn ca ca đúng là người tốt!” Còn Ngọc Thư không nghĩ nhiều như vậy, nàng lập tức ôm chặt lấy cánh tay của Diệp Viễn lắc tới lắc lui. Cánh rừng Lôi Nguyên Quả này khá rộng, cho nên dù có là một phần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.