Nhìn Diệp Viễn thi châm như mây trôi nước chảy, Đường Vũ lại tin tưởng thêm vài phần. Lúc này hắn phát hiện, Diệp Viễn tuyệt đối không giống như lời đồn chỉ là một tên bất tài vô dụng.
“Phụ thân, người thấy sao rồi? Có đỡ hơn chút nào chưa?” Châm cứu xong, Đường Vũ sốt ruột hỏi.
Lúc này, sắc mặt của Đường Tông Hoài dường như hồng hào lên rất nhiều, ho khan cũng không dữ dội như lúc trước: “Diệp công tử quả nhiên là cao thủ, bây giờ ta cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi.”
Ông nói chuyện vẫn còn chút nặng nề, thở không ra hơi, có điều tốt hơn hồi nãy rất nhiều.
Bộ châm pháp này của Diệp Viễn không phải là vật tầm thường mà là do hắn tự chế tạo ra một bộ châm pháp tuyệt đỉnh có tên là Thất Thập Nhị Lộ Đại Tuần Hoàn Châm Pháp. Lúc đó bộ châm pháp này từng gây chấn động Thần Vực, công dụng phải nói là cải tử hồi sinh.
Tất nhiên, với cảnh giới hiện tại của hắn, căn bản không thể phát huy hết uy lực của bộ châm pháp này, cũng chỉ có thể khống chế bệnh tình của Đường Tông Hoài một chút.
“Châm pháp này chỉ trị được phần ngọn chứ không trị được phần gốc. Ngày mai ta sẽ đưa đan dược qua, việc này không nên chậm trễ, xin cáo từ.” Nói xong Diệp Viễn chắp tay rồi rời đi.
...
Diệp Viễn đến Dược Hương Các lấy dược liệu luyện chế Bạo Nguyên Đan cùng với ba cây Lục Diệp Thảo rồi đi thẳng vào phòng luyện đan.
Bạo Nguyên Đan chỉ là đan dược cấp thấp của Thần Vực, bây giờ Diệp Viễn luyện đan thật đúng lúc. Hắn còn có một cách để nâng cao chất lượng đan dược, chỉ là hiện tại không có cách nào để thực hiện, đợi thực lực của hắn cao hơn ắt có thể luyện chế ra đan dược cấp cao hơn.
Đối với Diệp Viễn, phương pháp luyện Bạo Nguyên Đan rất đơn giản. Ba canh giờ sau, Diệp Viễn mang vài bình đựng đan dược bước ra khỏi phòng.
Tiếp theo dĩ nhiên là bế quan, hắn tìm một căn phòng yên tĩnh và căn dặn hạ nhân không được quấy rầy rồi bắt đầu bế quan.
Nhìn thấy trước mắt một loạt các bình thuốc, Diệp Viễn khẽ nhíu mày. Hắn không hài lòng với lần luyện đan này, ba phần dược liệu mà hắn chỉ luyện thành hai mươi sáu viên Bạo Nguyên Đan. Trong số những đan dược này có năm mươi viên Bạo Nguyên Đan trung phẩm, tám viên Bạo Nguyên Đan thượng phẩm và ba viên Bạo Nguyên Đan cực phẩm.
Đan dược được phân thành thứ phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm và siêu phẩm. Nếu như trước kia, Diệp Viễn luyện những loại đan dược thấp cấp này thì loại kém nhất cũng phải là cực phẩm nhưng bây giờ chỉ luyện ra một đống phế liệu, điều này tất nhiên khiến hắn không hài lòng.
Nếu phương pháp của Diệp Viễn bị các đại Đan sư trong Tần quốc biết được, nhất định đại môn của Diệp gia hàng ngày sẽ bị dẫm nát vì người đến bái phỏng... Nếu như bọn họ luyện Bạo Nguyên Đan, có thể luyện được một viên cực phẩm đã phải cảm tạ trời đất lắm rồi. Lần này Diệp Viễn luyện được ba viên cực phẩm vậy mà còn không hài lòng. Cực phẩm đan dược đối với bọn đó là việc cầu mà không được, chỉ có lúc may mắn mới luyện ra loại cực phẩm.
Diệp Viễn thở dài, biết rằng đây cũng là chuyện không có cách giải quyết. Cơ thể này của hắn còn chưa từng luyện đan dược, cách luyện chế vẫn còn nhiều sai sót, chủ yếu nhất vẫn là thực lực còn yếu, đáng lẽ chỉ cần dùng một phần nguyên lực thì bây giờ hắn phải dùng những ba phần thì đương nhiên sẽ không luyện ra được loại đan dược tuyệt đỉnh.
Diệp Viễn cầm lấy bình thuốc đựng Bạo Nguyên Đan cực phẩm, lấy ra một viên rồi cho vào miệng.
Đan dược đi vào trong cơ thể bỗng nhiên trở thành nguyên lực cuồn cuộn bao phủ cơ thể, nguyên lực dồi dào không ngừng va chạm vào kinh mạch của hắn. Diệp Viễn không dám sơ suất lập tức vận Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, dẫn dắt nguyên lực đang hỗn loạn trong kinh mạch. Vốn dĩ nguyên lực đang cuồng bạo nhưng dưới sự dẫn dắt của Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết đã lập tức trở nên vô cùng ôn hòa. Những nguyên lực này trong cơ thể Diệp Viễn sau khi vận hành một đại chu thiên, cuối cùng tụ hợp trong đan điền. Trải qua luyện hóa của Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, lúc đầu có một chút nguyên lực hỗn tạp giờ đây đã trở nên vô cùng thuần khiết.
Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết phân thành ba tầng Thiên, Địa, Nhân, hiện tại phần mà Diệp Viễn đang tu luyện chính là nhập môn của quyển Nhân. Quyển Nhân cũng phân thành ba giai đoạn, mỗi giai đoạn đều có một võ kỹ tương ứng, đây cũng là phần mạnh nhất của Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, chuyên về tăng cường võ kỹ, vô cùng thâm hậu.
Linh Chá Thần Vương ở Thần Vực đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi là do hắn đã luyện thành tầng cao nhất của quyển Thiên trong Thiên Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, cũng chính là võ kỹ Cửu Dương Phần Thiên. Võ kỹ này khi khai triển ra có thể khiến cho mọi thứ hóa hư vô trong phạm vi mấy ngàn dặm, vô cùng đáng sợ.
Giai đoạn thứ nhất ứng với bộ võ kĩ quyển Nhân chính là Tuyệt Dương Chỉ, có thể thôi phát nguyên lực ở đầu ngón tay, luyện tới đại thành có thể khiến cho đá vụn sắt gãy, lực sát thương vô cùng lớn.
Hai canh giờ sau, dưới sự luyện hóa của Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, dược lực của Bạo Nguyên Đan được Diệp Viễn hấp thụ hết. Diệp Viễn cảm nhận được nguyên lực trong cơ thể mình, thiếu chút nữa có thể bước vào ranh giới của Nguyên Khí tầng hai rồi.
Diệp Viễn không chút do dự lấy ra viên Bạo Nguyên Đan cực phẩm thứ hai bỏ vào miệng, tiếp tục tu luyện nguyên lực. Lại sau hai canh giờ, Diệp Viễn bỏ viên thứ ba vào miệng.
Sau khi dùng xong Bạo Nguyên Đan cực phẩm, Diệp Viễn tiếp tục dùng Bạo Nguyên Đan thượng phẩm. Có điều công hiệu của nó kém hơn rất nhiều so với Bạo Nguyên Đan cực phẩm, hơn nữa theo việc dùng càng nhiều Bạo Nguyên Đan thì dược hiệu của thuốc đối với Diệp Viễn lại càng thấp.
Sắc trời sắp sáng, Diệp Viễn cảm thấy kinh mạch và đan điền của toàn cơ thể có chút căng đau, hắn biết rằng hấp thụ nguyên lực đã đến cực hạn. Nếu tiếp tục hấp thụ nữa, hắn sẽ bị tẩu hoả nhập ma mà chết. Một lần nữa cảm nhận được một chút nguyên lực trong cơ thể, cảm nhận được tu vi đã đạt đến Nguyên Khí tầng ba, chỉ thiếu chút nữa là đạt tới Nguyên Khí tầng bốn. Nhưng lúc này, Diệp Viễn đã dùng hết ba viên Bạo Nguyên Đan cực phẩm và sáu viên Bạo Nguyên Đan thượng phẩm.
Con đường từ cảnh giới của Nguyên Khí tầng ba đến Nguyên Khí tầng bốn chỉ là một cổ chai nhỏ, với trình độ của người bình thường ở Tần quốc, có rất nhiều người bị kẹt ở trong cái cổ chai này thậm chí còn không có cách nào thoát ra được.
Có điều cổ chai này đối với Diệp Viễn mà nói là không tồn tại, kiếp trước hắn đã đạt đến cảnh giới cao nhất. Chỉ cần tích lũy đủ nguyên khí, bất cứ lúc nào Diệp Viễn cũng có thể đột phá ngưỡng cửa này.
Trong một đêm đã tăng được hai tầng cảnh giới, điều này khiến căn cơ của Diệp Viễn có chút không ổn định. Trong con mắt của Diệp Viễn hắn tất nhiên sẽ không làm những việc mất nhiều hơn được này. Tuy hắn khao khát có được thực lực nhưng không muốn vội vàng, làm đến nơi đến chốn mới có thể đi được xa nhất.
Những ngày về sau, nhiệm vụ chính của hắn chính là tăng cường rèn luyện thực lực, đặt nền tảng vững chắc cho giai đoạn đầu tiên của Nguyên Khí Cảnh rồi hắn mới nghĩ đến tu luyện giai đoạn tiếp theo.
Đương nhiên, vì Diệp Viễn tu luyện Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết cho nên nguyên lực của hắn thuần khiết hơn rất nhiều so với Nguyên Khí tầng ba của người bình thường. Nếu đổi lại là người khác dùng thì một viên Bạo Nguyên Đan cực phẩm và hai viên Bạo Nguyên Đan thượng phẩm là đủ để từ Nguyên Khí Cảnh tầng một đột phá đến Nguyên Khí Cảnh tầng ba.
Hiện tại nguyên khí của Diệp Viễn thuần khiết hơn của người bình thường gấp ba lần, chẳng trách Linh Chá Thần Vương lại có thực lực như thế. Nếu như tu luyện tới cảnh giới cao nhất của Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, coi như là tiêu hao nguyên lực, cũng có thể làm nguyên lực của đối thủ hao mòn cho tới chết.
Tuy thực lực vẫn chưa đủ mạnh, nhưng luyện chế trung phẩm đan dược cấp một của Thần vực thì vẫn được.
Diệp Viễn đứng dậy, vặn gân cốt rồi mở cửa đi ra ngoài: “Không còn sớm nữa, phải đem Mặc Ngọc Hồi Tâm Đan cho Đường bá phụ.”
Vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Lục Nhi giống như một tinh linh đứng ngay trước mặt, cười nói: “Thiếu gia, người xuất quan rồi à?”
“Ừ, à, ngươi đã lên Nguyên Khí tầng một rồi hả?” Diệp Viễn cười đáp lại, vô tình nhận ra trên người Lục Nhi có gì đó hơi khác, phát hiện nguyên lực gốc trống rỗng của Lục Nhi. Chưa quá một ngày Lục Nhi đã có thể luyện thành Nguyên Khí cảnh tầng đầu tiên.
Lục Nhi nhanh trí gật đầu, sợ hãi nói: “Thiếu gia, có phải ta tu luyện chậm quá không?”
Diệp Viễn cười nói: “Nha đầu nhà ngươi, lời này không cần phải nói ra, nếu không thì sẽ khiến người khác tức chết mất. Tốc độ tu luyện của ngươi rất nhanh, sắp khiến cho người khác cảm thấy tự ti rồi”.
Lục Nhi vừa bước vào tu luyện nên hoàn toàn không có khái niệm về tốc độ tu luyện, nghe thiếu gia khen ngợi, Lục Nhi vô cùng vui mừng: “Thật sao? Vậy sau này ta có thể giúp thiếu gia không?”
Diệp Viễn cười đáp: “Haha, đương nhiên, Lục Nhi của ta đương nhiên là lợi hại nhất. Đi nào, đi làm một số chuyện với ta. Ngày mai chúng ta khởi hành đến Học Viện Đan Võ, ta muốn tiến cử ngươi vào học viện”.