“Không tìm thấy người?” Thấy biểu tình của Lam Phong, nhất thời Diệp Viễn cảm thấy không ổn. “Chuyện này… chủ nhân hãy hỏi hắn đi.” Nói xong, một bóng người xuất hiện trước mặt Diệp Viễn, không phải Bàng Vạn Niên thì còn là ai? Chỉ có điều lúc này trên người hắn toàn là vết thương, gương mặt đã biến thành một con mèo hoa, hiển nhiên mấy ngày này sống không dễ dàng. Bàng Vạn Niên vừa nhìn thấy Diệp Viễn đã trăm mối cảm xúc, nước mắt “Ào” một cái rơi xuống. Nhưng bọn hắn cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.