Trần Triệu Dương đã tăng tốc độ cho xe chạy lên mức cao nhất có thể, lúc này vẫn còn rất nhiều xe ở trên đường, nhưng với kỹ thuật lái xe của anh, tốc độ không chậm đi mà nó còn dũng mãnh đến cực điểm.
Khi đến chỗ ít xe, Trần Triệu Dương lập tức tăng tốc. độ lên mức cao nhất, xe của anh như một tia chớp, xuyên qua dòng xe chạy trên đường một cách điên cuồng.
Đây là lần đầu tiền Nguyên Thu ngồi trên một chiếc xe điên cuồng như vậy, mà Tăng Kim Lai ở bên cạnh thì đã từng nhìn thấy rồi.
Xe chạy rất nhanh, cảnh sát giao thông ở bên kia đã chú ý tới từ lâu rồi.
Tuy nhiên, khi đội trưởng của bọn họ nhìn thấy biển số xe, bọn họ lập tức làm cho con đường ở phía trước. thông thoáng hơn.
Sau đó, xe của anh chạy thẳng một lèo, tốc độ mau chóng tăng lên.
Tuy trong lòng Trần Triệu Dương nóng như lửa đốt nhưng cũng phát hiện có điều gì đó không bình thường, nghĩ tới chiếc xe này là của Nguyên Thu nên anh lập tức hiểu rõ.
Không đến mười lăm phút, Trần Triệu Dương đã lái xe đến sân bay, có Nguyên Thu đi cùng nên anh và Tăng Kim Lai có thể đi thẳng vào lối đi đặc biệt, cuối cùng cũng đến nơi trước khi máy bay cất cánh.
“Anh Nguyên, cảm ơn anh rất nhiều. Sau này nếu có chuyện gì, anh có thể trực tiếp nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ không từ chối”, tại lối vào máy bay, Trần Triệu Dương nói lời cảm ơn với Nguyên Thu.
"Khách sáo với tôi như vậy làm gì? Nếu như sau này thật sự có chỗ cần dùng tới cậu, ông anh này chắc chắn sẽ không khách sáo với cậu. Được rồi, nhanh đi lên máy bay đi, tôi sẽ chờ cậu", trong lòng Nguyên Thu hơi động rồi lập tức lên tiếng.
Trần Triệu Dương không nói thêm gì nữa mà cùng Tăng Kim Lai lên máy bay, hai người vừa lên thì cửa máy bay mới đóng lại.
Nhìn thấy Trân Triệu Dương đi vào trong, trong lòng Nguyên Thu vô cùng xúc động, thăng nhóc này là người thích mềm, không thích cứng, lại trọng tình trọng nghĩa. Tốt nhất là sau này làm việc chung với Trần Triệu Dương thì phải thẳng thắn thành khẩn, chơi mấy trò khôn vặt thì sẽ không bao giờ có được tình bạn của anh.
Bởi vì có quan hệ với Nguyên Thu, tốc độ của máy. bay nhanh hơn trước rất nhiều, bọn họ chỉ mất một tiếng rưỡi là có thể hạ cánh xuống sân bay thành phố Nam Hải.
Trần Triệu Dương và Tăng Kim Lai mau chóng xuống máy bay, khi hai người đi ra sân bay thì đã có người đợi sẵn ở bên ngoài rồi.
Trước khi Tăng Kim Lai lên máy bay, anh ta đã sắp xếp người tới đón.
Trần Triệu Dương rất yên tâm đối với Tăng Kim Lai, anh không cần phải dặn bất cứ chuyện gì, Tăng Kim Lai đã sắp xếp rất tốt, điều này làm cho người ta vô cùng thoải mái.
Sau khi xuống máy bay, Trần Triệu Dương lập tức gọi điện thoại cho đám người Tật Phong, khi biết tin không có ai đến gây sự thì lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Trần Triệu Dương vừa mới ngồi lên xe, chuẩn bị đi đến hồ Lộc Minh, điện thoại của anh bỗng nhiên vang lên, số điện thoại gọi đến là của Tật Phong.
“Tật Phong, có chuyện gì vậy?”, sau khi Trần Triệu Dương ấn nút nghe máy liền hỏi thẳng cậu ta.