Mục lục
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta còn muốn giới thiệu cháu gái mình cho Trần Triệu Dương, dù sao Trần Triệu Dương cũng tài giỏi như vậy, ông ta không muốn bỏ lỡ, mà biện pháp tốt nhất đương nhiên sẽ là liên hôn.

Đáng tiếc bây giờ ý định này của ông ta đã hoàn toàn bị phá sản.

“Cảm ơn lời khen của ông Hạ, vậy tôi đi tìm bọn họ trước”, bây giờ Trần Triệu Dương sốt ruột đi tìm Nam Cung Yến để giải thích cho rõ ràng, đương nhiên không muốn đứng nói chuyện với đám người này.

“Được rồi, đám người trẻ tuổi các cậu tự mình chơi đi, sau này nhớ quay lại tìm tôi, có lế tư liệu sẽ nhanh chóng điều tra được”, Hạ Thanh Minh cũng không nóng lòng muốn tâm sự với Trần Triệu Dương, mà là để cho anh đi trước.

“Được”, Trần Triệu Dương gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy về phía sân sau.

Đám người Tật Phong cũng không thân với ông Hạ, đương nhiên cũng không ở lại phòng khách, mà là nhanh chóng đi theo Trần Triệu Dương tới sân sau.

“Tên nhóc Trần Triệu Dương này đúng là một kỳ tài hiếm có, nếu không phải cậu ta đã kết hôn, tôi còn muốn gả cháu gái cho thằng nhóc này đấy”, nhìn bóng dáng rời đi của Trần Triệu Dương, Hạ Thanh Minh bất đắc dĩ nói.

“Đây là ông đang tự đi vào ngõ cụt rồi, tuy rằng chế độ bây giờ là một vợ một chồng, nhưng có cường giả nào bên người không có vài người phụ nữ không? Luật pháp trên đời này chỉ áp dụng cho người thường, đối với loại cường giả này, không thể quản chế được”, gương mặt Quý Vân Hải bên cạnh tràn đầy ý cười, ông ta nhìn Hạ Thanh Minh nói.

“Ý của ông là..”, nghe được lời của Quý Vân Hải, hai mắt Hạ Thanh Minh lập tức sáng ngời.

“Nhưng ông nhất định phải nhớ kỹ, phải chú ý tới cường độ, tuyệt đối đừng khiến cậu ta phản cảm”, Quý Vân Hải biết người bạn già này của mình chắc chắn sẽ biết làm thế nào, nhưng ông ta vẫn muốn mở miệng nhắc nhở vài câu.

“Yên tâm”, Hạ Thanh Minh cười tới không khép miệng lại được, nếu như cho ông ta biết bên người Trần Triệu Dương có vài người phụ nữ không thua kém cháu gái ông ta là bao, chẳng qua đám người đó không có dấu hiệu cho thấy có thể làm lung lay tình cảm của Trần Triệu Dương thì không biết ông ta sẽ nghĩ thế nào.

Trần Triệu Dương đem theo đám người Tật Phong đi tới chỗ vườn hoa ở sân sau vừa lúc nhìn thấy mấy người phụ nữ đang nói ríu rít không ngừng.

Đương nhiên, người nói nhiều nhất trong đám người đó chính là chị họ của Nam Cung Yến, Triệu Diễm Linh, lúc này Triệu Diễm không khác hóa thân của chính nghĩa là bao, qua miệng của cô ta, hình tượng Trần Triệu Dương cực kỳ thối nát.

Tuyên Hoàng ở bên cạnh nghe tới trợn cả mắt, hầm hừ nhìn Triệu Diễm Linh, rất muốn mở miệng phản bác nhưng lại không biết phải biện hộ thế nào.

Hạ Hiểu Vũ cũng không hiểu rõ Trần Triệu Dương, cho nên cũng chỉ đứng nghe ở bên cạnh, chẳng qua lấy chỉ số thông minh của cô ta, Triệu Diễm Linh này chắc chăn đang làm mưa làm gió, chỉ muốn thế giới đại loạn mới tốt.

Cho nên đối với lời của Triệu Diễm Linh, cô ta cũng chỉ nghe cho vui, không hề tin tưởng lời cô ta nói.

“Cung Yến, em tỉnh táo lại đi, Trần Triệu Dương không phải là người em có thể gửi gắm cả đời, nhân lúc em còn trẻ, còn chưa làm tới bước cuối cùng kia, nhanh chóng ly hôn đi, như vậy tốt biết bao”, Triệu Diễm Linh bày ra bộ dạng tận tình khuyên bảo, không ngừng khuyên Nam Cung Yến.

“Cô Triệu này, hình như đây là chuyện của chị Cung Yến với anh rể tôi đúng không, có phải là cô quản nhiều quá không”, cuối cùng Tuyên Hoàng cũng không nhịn được, mở miệng phản bác.

“Nhóc con, tuy rẵng tôi không biết cô là người nào, nhưng tôi chính là chị họ của Nam Cung Yến, là chị họ ruột, tôi còn có thể hại em ấy được à? Tôi đây là muốn tốt cho em ấy, cô thì biết cái gì?”, họng súng của Triệu Diễm Linh nhäm về phía Tuyên Hoàng, lời nói ra khiến Tuyên Hoàng cứng miệng không trả lời được.

Trong lòng Tuyên Hoàng và Hạ Hiểu Vũ khẽ động, bởi vì bọn họ nghe được một tin tức mấu chốt.

Đó chính là tuy rằng Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến là vợ chồng, nhưng lại chưa từng làm chuyện vợ chồng.

“Cô Triệu, tôi muốn hỏi một chút, cô chỉ có một tấm ảnh làm căn cứ, chẳng lẽ cô nhìn thấy anh ấy đi vào trong đó làm gì rồi à? Có lẽ đây chỉ là hiểu lâm thôi”, Hạ Hiểu Vũ ở bên cạnh đã sớm ngứa mắt với Trần Triệu Linh, nhìn thấy Tuyên Hoàng mở miệng, cô ta cũng mở miệng chất vấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK