Nghe xong, hai mắt cậu ấy lập tức sáng lên.
"Rõ, đại ca, em hiểu rồi", tuy đại ca đã nói như vậy, Giang Tử Phong cũng biết sau khi bị tách ra, việc ưu tiên hàng đầu là phải học cách tự sinh tồn trong thời gian chưa tụ họp lại với anh.
"Tử Phong, cậu cũng biết đấy, thật ra tôi không muốn để cậu mạo hiểm chút nào. Hay là để tôi tự vào, cậu ở lại đây chờ đi", mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng Trần Triệu Dương vẫn không quá muốn cậu ấy theo mình dấn thân vào nơi nguy hiểm.
"Đại ca à, anh mạnh như thế, phải luôn dũng mãnh tiến lên phía trước mà. Em là đàn em của anh, đương nhiên không thể nhát gan lùi bước rồi!"
"Quan trọng nhất là, đại ca, em không muốn lần nào cũng được anh bảo vệ. Em cũng muốn giúp đỡ anh".
Giang Tử Phong lắc đầu, nói một cách kiên định.
"Cậu đã quyết tâm như thế thì tôi cũng không cản nữa", Trần Triệu Dương gật đầu.
Lúc này trời đã sáng, mà thật ra mọi người đều không nghỉ ngơi gì nhiều. Tại cái nơi chìm trong băng tuyết buốt giá này, dù có lều vải cũng không người nào. dám ngủ, ai biết được sẽ có chuyện gì xảy ra, dù sao những người quanh đây đều không phải hạng hiền lành.
Ba phe thế lực không hẹn mà cùng cử người có khả năng chiến đấu mạnh nhất bên mình ra, rõ ràng là muốn thành công chỉ trong một lần thử. Suy cho cùng, sau khi thám thính cả đêm hôm qua thì về cơ bản đã phát hiện ra được quy luật bản tia, nếu không thể tìm ra lối vào thì vẫn có thể tránh thương vong.
Người mà phía Bazel cử đi không phải Trần Triệu Dương mà là Groot. Sau khi cải trang hoàn tất, hắn ta lẫn vào trong đám đông, cũng không cho Yati biết, đến lúc này mới được Bazel phái ra.
Có thể thấy rõ một điều là ông ta đang lợi dụng Yati để Groot nghe lệnh mình, chứ nếu cử Trần Triệu Dương hay những người khác đi, ngộ nhỡ may mắn vào trong, phản bội thì ông ta hết đường khóc.
Trần Triệu Dương nhìn lướt qua Yati, rõ ràng cô ta cũng biết chuyện này nên rất bình tĩnh khi thấy Groot tiến tới.
Các phe thế lực không nói gì, người được cử đi tiến lên trước cổng, sau đó một chuyện khôi hài xảy ra trước. mắt mọi người.
Một đám cao thủ có võ công cao cường không ngừng xô vào các bức tường rồi nhanh chóng chạy ra ngoài, tia sáng màu tím thì bắn thẳng vào vị trí vừa chạm đến của họ. Nếu chạy chậm chút thôi thì e là đã bị đốt cháy đến bốc khói rồi.
"Lát nữa chúng ta cũng thử xem sao", cùng lúc đó, Trần Triệu Dương nói với Bazel.
"Cậu chắc chứ?", nét mặt ông ta thoáng chốc thay đổi, hỏi.
"Dù sao cũng chẳng có gì nguy hiểm, cứ thử xem thế nào", anh nhún vai một cái, tỏ vẻ sao cũng được.
Thật ra là anh chợt nghĩ đến một khả năng, nếu thật sự tìm ra lối vào thì thứ tự tiến vào trong sẽ bị cạnh tranh, ai cũng chẳng muốn bị đẩy ra đằng sau cả.
Trần Triệu Dương không muốn chen lấn với một đống người như thế, dù sao tìm được lối vào chỉ là vấn đề thời gian nên thà chủ động còn hơn.
"Cũng được", Bazel vốn không muốn đồng ý nhưng thực lực của anh quá mạnh, nếu không chấp nhận lời đề nghị này, ông ta sợ chuyện tiếp đến sẽ khó bàn.
"Đi thôi", Trần Triệu Dương gật đầu, đi tới cánh cổng cùng Giang Tử Phong.
"Nhớ kỹ, lát nữa phải theo sát tôi, rõ chưa?", Trần Triệu Dương biết họ chỉ có một cơ hội duy nhất, chỉ cần tranh thủ đi vào thành công thì mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Nếu kéo dài thời gian thì đến cả bản thân anh cũng không chắc có thể chống lại được cái tia bí ẩn kia.
"Vâng!", Giang Tử Phong lặng lẽ gật đầu, biết anh không đùa khi nói câu này.