“Cậu Trần, anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không tiết lộ”, nghe Trần Triệu Dương nói vậy, Vi Đức lập tức đồng ý. Anh ta là con cháu của gia tộc lớn đương nhiên hiểu được chuyện này. Nếu như anh ta làm lộ chuyện này ra, chỉ sợ gia tộc của mình cũng không gánh nổi, đến lúc đó có khả năng lớn sẽ liên lụy đến cả gia tộc.
“Được, tôi tin cậu. Nếu quả thực có người hỏi cậu tại sao thực lực của cậu ta tiến triển nhanh như vậy, cậu cứ nói cậu uống huyết linh đan tìm được từ một kiến trúc dưới lòng đất ở Hắc Châu. Lát nữa tôi sẽ gửi thông tin về kiến trúc đó cho cậu. Yên tâm đi, bọn họ sẽ không tìm được bất kỳ thứ gì đâu, vì nơi đó đã bị nổ sập rồi”, Trần Triệu Dương vẫn không quá yên tâm, lại dặn dò thêm.
Trước kia Trần Triệu Dương đã tìm được nơi đó, dù sao chỗ đó cũng bị anh cho nổ sập rồi, cho dù có tìm cũng không tìm ra được thứ gì.
“Được rồi, cậu thử xem”, sau khi được Trần Triệu Dương truyền công pháp cho, ánh mắt Vi Đức sáng lên, bởi vì công pháp này vô cùng thích hợp cho anh ta tu luyện. Anh ta lập tức học theo người trong phim võ thuật Hoa Hạ ngồi xuống tĩnh tọa, bắt đầu tu luyện.
Nhìn Vi Đức tu luyện, ánh mắt Trần Triệu Dương loé lên. Không phải là ai cầu xin anh, anh cũng sẽ truyền thụ công pháp này cho. Ban nãy anh nhìn thấu cơ thể Vi Đức, phát hiện thể chất của anh ta rất thích hợp để tu luyện huyết thi công, chẳng trách Phí Liệt lại ban huyết thống của mình cho Vi Đức.
Nhưng mà, Trần Triệu Dương cũng không định để Vi Đức mãi bị Phí Liệt khống chế. Khi Vi Đức tu luyện thành công rồi, anh ta muốn thoát khỏi sự khống chế của Phí Liệt là điều rất dễ dàng.
Vi Đức tu luyện khoảng 10 tuần mới ngừng. Khi anh ta mở mắt ra, một tia sáng lạnh từ trong mắt anh ta loé lên rồi biến mất, gương mặt anh ta lộ ra vẻ hưng phấn. Mới thử một chút như vậy, anh ta đã cảm thấy thực lực của mình tăng lên rất nhiều. Vi Đức biết, lần này mình cược thẳng rồi.
“Cậu Trần, tôi...thực lực của tôi tăng lên rồi. Tôi không biết phải cảm ơn anh thế nào nữa”, Vi Đức thấy Trần Triệu Dương đứng bên cạnh, lập tức kích động nói.
“Không cần kích động như vậy, bình thường thôi. Mới bắt đầu tu luyện sẽ tiến triển rất nhanh, nhưng quá trình tu luyện phải kiên trì bần bỉ, chuẩn bị chiến đấu lâu dài. Còn nữa, nếu có thể thì đừng hút máu nữa, đó là chuyện chỉ có Huyết tộc cấp thấp mới làm”, đối với chuyện này, Trần Triệu Dương không có nghi ngờ chút nào. Nếu Vi Đức tu luyện công pháp của mình mà còn dậm chân tại chỗ thì chứng tỏ mắt mình có vấn đề rồi.
“A... Được, tôi nhất định không hút máu nữa”, nghe Trần Triệu Dương nói vậy, gương mặt vốn trắng bệch của Vi Đức lập tức lộ ra chút khó chịu, nhưng rất nhanh, anh ta đã lộ ra vẻ kiên định.
“Được, chỉ cần có lòng tin, sau khi cậu dừng hút máu một thời gian ngắn, cậu sẽ biết chỗ tốt ở đâu”, mặc dù tự nhận mình không phải người tốt lành gì, nhưng Trần Triệu Dương cũng không muốn nhìn thấy cảnh ma cà rồng hút máu lần nữa.
“Dạ, cậu Trần”, nghe vậy, Vi Đức liên tục gật đầu. Chỉ cần có thể tiến bộ, thế nào cũng được.