Mục lục
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu như hai đứa mày không làm theo lời tao nói thì †ao sẽ sai người giết người thân cả hai đấy”, Tulle nhìn chằm chằm họ tựa rắn độc, móc một bộ điện thoại vệ tỉnh từ trong túi ra, làm bộ như đang định gọi điện.

Hai người liếc nhìn nhau, sự lưỡng lự trong mắt họ tan biến, họ nhìn nhau, rồi cắn răng, lao thẳng vào cái cánh cửa kia, họ tuyệt vọng, chẳng còn khát khao gì nữa, đó chính là quyết định đánh đổi cả mạng sống của mình, họ bị gì cũng chẳng sao, chỉ hy vọng gia đình được bình yên.

Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, cả hai đâm đầu vào cánh cửa.

Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo đã khiến tất cả ngỡ ngàng, họ chỉ thấy dường như hai người kia không cảm nhận được chướng ngại vật, họ cứ nhẹ nhàng đi vào như đi trên con đường bằng phẳng trơn tru, như mặt nước lặng yên không một gợn sóng, như bông tuyết nhẹ nhàng rơi vào ly nước nóng.

“Điều này...”

Thấy cảnh tượng đó, tất cả mọi người trợn tròn mắt, hồi nãy họ vừa mới tận mắt chứng kiến hai người bị tia sáng giết chết, hơn nữa còn có rất nhiều người đi đẩy nhưng cánh cửa vẫn đứng yên bất động.

Ấy vậy, một cảnh tượng khó tin lại chân thật xảy ra trước mắt họ.

Trần Triệu Dương thầm than thở, hai người này vậy mà đã từ bỏ sinh mệnh của mình, ở nơi như vậy dám phi người nhảy lên, khi chạm vào xoáy nước kia, đã từng có hai luồng sóng năng lượng xuất hiện, nhưng chỉ vì hai người họ cùng nhau quyết tâm tiến vào đó nên chúng mới biến mất.

“Hai tên khốn nạn này, mau ra đây cho tao”, Tulle thấy thế, biết ngay tình hình không ổn rồi, lúc này hắn ta cầm điện thoại chuẩn bị phun ra vài ba câu đe doạ.

“Nếu bọn mày không ra, thì tao sẽ gọi điện sai người giết cả nhà bọn mày đấy", Tulle siết chặt điện thoại, tức giận.

“Đi thôi, chúng ta thử xem”, đúng lúc đó, có vài bóng người thong dong ởi ra, đó là mấy người đàn ông da đen, hiển nhiên là bọn họ đã tìm được cách tiến vào.

Hành động của những người da đen này thu hút sự chú ý của đám đông, tất nhiên, họ rất nóng lòng muốn biết chuyện lúc nấy chỉ là trùng hợp hay đó chính là cách đi vào bí cảnh.

“Đi thôi”, mấy người da đen kia cử ra hai người, hai người đó cùng đi đến vị trí hai kẻ dò đường vừa mới lao vào.

"Thấy thế, Trần Triệu Dương lắc đầu tiếc nuối, bởi vì hai người kia khi nhảy đã chần chừ, rõ ràng là họ không đạt tới trạng thái không sợ hãi, một lòng liều chết xông. về phía trước như hai người đàn ông lúc nãy.

“Rầm...”

Cơ thể hai người đó va chạm mạnh vào xoáy nước kia, kết quả là bị lực phản mà xoáy nước mang tới bắn ngược ra, văng ra xa mười mấy mét, rồi thê thảm té rầm xuống đất.

“Hít..", thấy cảnh đó, tất cả mọi người giật mình hoảng hốt, phải biết rằng thực lực của hai người kia nằm ở trung kỳ cảnh giới Tiên Thiên, thế mà lại bị bắn ngược trở về, cánh cửa này có gì đó kỳ lạ.

Những người da đen còn lại ngơ ngác, không còn dám bước lên nữa.

“Mấy tên này thật xui xẻo”, Trần Triệu Dương lại quan sát xoáy nước này, phát hiện hai dòng năng lượng. bắt đầu tụ lại lần nữa, nếu như mấy người da đen này không rút lui, sợ rằng họ phải bỏ mạng tại đây.

Quả nhiên, không đợi Trần Triệu Dương phản ứng, hai luông ánh sáng màu tím bắn ra từ trên cửa.

Trong đấy có hai người còn chưa kịp lấy lại tinh thần, đã bị bắn thành hai luồng khói xanh, tan biến trong thế gian khắc nghiệt này.

Mà hai người còn dư lại liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều cực kỳ hoảng sợ, lòng khao khát bản thân có thể chạy trốn khỏi cái chết, nhưng sự thật tàn nhẫn, tốc độ của họ quá chậm, còn chưa chạy được hai mét thì ánh sáng màu tím lại xuất hiện rồi giết chết hai người họ.

Khi chứng kiến tình cảnh tàn nhãn này liên tiếp xảy ra, tất cả cả mọi người trầm mặc, đôi mắt họ nhìn vào cánh cửa không còn đầy khát khao hy vọng như khi vừa đến nữa mà là ánh mắt tuyệt vọng như phía trước họ không phải là con đường xán lạn thăng tiến thực lực mà là âm tào địa phủ, con đường dẫn đến cái chết.

Mà hai người da đen bị bắn ngược kia vốn còn có vài phần tức giận và không can tâm, nhưng khi nhìn thấy kết quả của đồng bọn, lòng họ thâm cảm thấy may mắn, nếu như cả hai không bị văng ra ngoài, chỉ sợ trong số người chết sẽ có thêm hai người họ.

Đến lúc này, không còn ai dám xung phong dò đường, bởi đây là cược cả tính mạng để dò đường, ai cũng chỉ có một mạng thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK