“Khi cậu có được một sức mạnh tuyệt đối thì mọi âm mưu quỷ kế đều trở nên vô dụng”, Trần Triệu Dương mỉm cười, ánh mắt đầy khinh thường.
Nhìn thấy ánh mắt đầy tự tin của lão đại, Giang Tử Phong bỗng cảm thấy ngưỡng mộ từ tận đáy lòng. Quả nhiên theo đúng người chính là một chuyện rất quan trọng.
Về đến biệt thự, sau khi đuổi được Giang Tử Phong, Trần Triệu Dương mới nhớ ra anh muốn mua một chiếc xe, đáng lẽ anh nên để Giang Tử Phong chở mình đi mua.
Anh lại đột nhiên nhớ ra trong thẻ của mình không còn tiền, tất cả tiền đều đem đi cược hết rồi.
Bỏ đi, để hai ngày nữa rồi tính. Về đến biệt thự, Nam Cung Yến và Từ Tịnh Nhã vẫn chưa.
quay lại, Trần Triệu Dương nhàn rỗi, chỉ biết tiếp tục tu luyện.
Chỉ là anh đã quen với tốc độ tu luyện khi có Nam Cung "Yến ở bên cạnh, tốc độ tu luyện hiện giờ khiến anh rất khó chịu.
Hộp ngọc!
Nghĩ đến hộp ngọc mà nhà họ Diệp có được lúc trước, Trần Triệu Dương có phần hơi kích động, chắc đó là món đồ rất hay ho.
Sau khi tìm thấy hộp ngọc, Trần Triệu Dương dùng con mắt xuyên thấu để nhìn thêm lần nữa nhưng chẳng thể nhìn xuyên qua được.
Trần Triệu Dương lập tức ngồi nghiên cứu, chắc đây là loại hộp cơ quan giống như burr puzzle, chỉ cần tìm được cách chắc chẳn sẽ mở ra được.
Trước đây, lúc ở chỗ ông cụ, anh gặp được rất nhiều loại hộp cơ quan như này, chỉ có điều chiếc hộp cơ quan lần này có chút khác biệt. Rõ ràng đây là chiếc hộp cơ quan do người đời sau dựa trên burr puzzle để nghiên cứu và chế tạo ra.
Loại hộp cơ quan này có một đặc điểm chính là không thể dùng sức mạnh để phá vỡ, nếu không món đồ trong hộp. chắc chắc sẽ nát tan tành.
Người làm ra chiếc hộp cơ quan này chắc chản là kiểu người tự cao tự đại, hơn nữa còn muốn kiểm tra chỉ số IQ người đời sau nữa, vậy nên loại hộp này thường sẽ lắp đặt thiết bị tự hủy.
Trần Triệu Dương thích thử thách nên bắt đầu vùi đầu nghiên cứu.
May là anh từng có kinh nghiệm nghiên cứu chơi burr puzzle, chiếc hộp cơ quan này cũng là dựa trên burr puzzle để cải tạo.
Mất nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng Trần Triệu Dương cũng mở được chiếc hộp cơ quan này.
Khi mở được chiếc hộp cơ quan này, Trần Triệu Dương bỗng cảm nhận được một luồng linh khí vô cùng mạnh.
“Thì ra là trái Bách Linh!”
Khi món đồ trong chiếc hộp hiện ra trước mặt, Trần Triệu Dương bỗng trợn tròn mắt.
Trái Bách Linh không phải thứ để nâng cao tu vi mà nó là một loại linh dược dùng để để tôi luyện da thịt rất tốt.
Chỉ có điều những người luyện võ thường coi trái Bách Linh như một món linh dược để nâng cao tu vi, rất ít người biết rằng trái Bách Linh có tác dụng lớn trong việc tôi luyện da thịt.
“Đúng là món đồ tốt, không ngờ rằng ông cụ Diệp còn món đồ tốt đến vậy”, Trần Triệu Dương sướng phát điên. Dù gì hiện giờ anh đang thiếu thứ để tôi luyện da thịt, đúng là ngủ gật rồi lại có người đưa gối tới mà.
Có điều, ông cụ Diệp có được món đồ này từ đâu?
Món đồ này không phải là thứ mà ông cụ có thể dễ dàng lấy được, xem ra ông cụ Diệp vẫn còn giấu bí mật gì đó.
Ngay lúc Trần Triệu Dương chuẩn bị đóng nắp chiếc hộp. lại, bên trong bỗng xuất hiện một mảnh giấy, anh lập tứ lôi tờ giấy đó ra.
Vừa nhìn đã biết tờ giấy có từ rất lâu rồi, mặt giấy đã ố vàng nhưng lại không hề bị mục nát. Xem ra chất liệu của chiếc hộp ngọc này không đơn giản chút nào.
Không những có thể bảo quản được linh quả mà còn bảo vệ được tờ giấy bình thường không bị mục nát theo thời gian.
Trần Triệu Dương cẩn thận mở tờ giấy, hóa ra đó là một bản đồ kho báu.
Có điều nó vô cùng đơn giản, hơn nữa chỉ là một phần, chắc chản phải thu thập đầy đủ các mảnh bản đồ kho báu mới có thể biết được nơi để kho báu.