Ở phía sau người đàn ông Quốc Đảo nọ có một con quái thú hình dạng giống khỉ, đang nhe răng trợn mắt đuổi giết anh ta.
Con quái thú này chỉ có hình dạng giống khỉ mà thôi, phía sau có thêm một đôi cánh, nhìn vô cùng quái dị. Đương nhiên nó có cánh không phải vô dụng, lúc đôi cánh này bắt đầu bay lên, tốc độ của nó phải nhanh hơn gấp hai lần bình thường.
“Két két..."
Con khỉ kia hét chói tai, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp người đàn ông nọ, lúc này người nọ cũng phát hiện ra đám Trần Triệu Dương khiến thần sắc anh ta nhất thời n cuồng vọt về hướng bọn họ. Đây rõ ràng là muốn dẫn cái kẻ tai họa kia đến, để cho bọn họ cùng chịu loại áp lực khủng bố bị đuổi giết này.
“Chết tiệt", thấy một màn này, sắc mặt của mọi người đều thay đổi. Người đàn ông Quốc Đảo kia cũng là người thừa kế, có thể đánh một người thừa kế thành cái dạng này thì con khỉ biết bay kia chắc chắn khủng bố vô cùng. Bọn họ cũng không muốn bị nó xé nát đâu.
Lúc này, mọi người điên cuồng tản ra bốn phía, chỉ hận không có được hai cái đùi dài hơn.
“Muốn chết”, Trần Triệu Dương đương nhiên không muốn đánh với con quái vật này, nhưng mà cái tên Quốc Đảo chết không được tử tế kia cứ hướng về phía anh mà ép tới, Trần Triệu Dương không muốn cứ trốn mãi như thế nữa. Đây không phải là phong cách của anh. Nếu như anh ta muốn chết thì chính anh sẽ thành toàn cho anh ta.
Người đàn ông Quốc Đảo nhìn thấy cậu thanh niên trước mắt ngừng lại, trên mặt hiện lên vui ngay sau đó nhanh chóng bay đến trước mặt Trần Triệu Dương.
“Cút đi...", Trần Triệu Dương quát lớn, sau đó hung hăng tung một quyền qua.
Người đàn ông Quốc Đảo kia sao có thể nghĩ đến Trần Triệu Dương lại đột nhiên ra tay, muốn tránh né cũng không kịp nữa rồi.
Chẳng qua, trong mắt anh ta chợt lóe vẻ tàn ác, thằng nhóc này dám mơ tưởng có thể ngăn cản mình, thật sự không biết sống chết mà. Bản thân là người thừa kế, nếu cậu ta đã muốn ngăn cản mình vậy thì cứ để cậu ta đến chiến một trận sinh tử với con khỉ chết tiệt kia đi.
Bàn tay còn lại của anh ta đột nhiên vung ra, mạnh mẽ đánh vào nắm tay của Trần Triệu Dương.
“Rắc...
Người đàn ông Quốc Đảo kia chỉ cảm thấy cánh tay của mình truyền đến một cảm giác đau đớn khi bị xé toạc, theo đó anh ta vội nhìn đến cánh tay vỡ vụn của mình.
Không để anh ta kịp phản ứng lại, hơn nữa lại còn bị một cú của Trần Triệu Dương ngăn cản, con khỉ biết bay phía sau đã nhào đến trực tiếp cào nát đầu anh ta.
Đầu của người đàn ông kia tựa như đậu hũ dưới móng vuốt của con khỉ biết bay nọ, bị bóp thành một đống nát bét.
Thấy cảnh này, cả Trần Triệu Dương và những người chưa kịp thoát khỏi đều mở to mắt nhìn, sức mạnh như vậy nếu thật sự quét đến, ai có thể chịu nổi chứ?
Sau khi người đàn ông Quốc Đảo ngã xuống mặt đất, con khỉ biết bay kia dùng đôi mắt ngập tràn tàn bạo nhìn về hướng bọn Trần Triệu Dương.
“Chạy mau..”, thấy vậy, những người khác quát to một tiếng, sau đó điên cuồng hướng đến nơi xa nhất bỏ chạy, tốc độ kia khó mà diễn tả được.
Nhưng Trần Triệu Dương không cử động, bởi vì anh cảm giác được con khỉ biết bay này không có địch ý với anh.
Trần Triệu Dương nhìn thấy bên trong đôi mắt con khỉ này chứa một cỗ nghi hoặc hòa với ngạc nhiên, không đợi Trần Triệu Dương phản ứng, nó đã vọt thẳng về phía anh.
Trần Triệu Dương không hề động, chỉ lẳng lặng nhìn con khỉ biết bay. Tuy anh cảm thấy nó sẽ không ra tay với mình nhưng chung quy cũng vừa trải qua một màn rất dọa người, người thừa kế của Quốc Đảo chắc chắn thực lực không thấp, nhưng dưới móng vuốt của con khỉ biết bay này lại chẳng có chút cơ hội sống sót nào.