"Phụt...Dáng vẻ khoác lác đó của anh đúng là khiến người ta thấy khó chịu”,.Julia ở bên cạnh cũng bật cười, sau đó tức giận nói.
"Đúng thế, giống y như tên Nhậm Viễn vừa rồi vậy”, Nam Cung Yến cũng che miệng khế cười, nói.
"Có sao? Rõ ràng anh đẹp trai hơn anh ta nhiều, hơn nữa, anh là đẹp trai theo kiểu bên trong bí ẩn, còn tên kia gọi là vô dụng”, Trần Triệu Dương hiếm khi trêu đùa các cô.
"Được rồi, được rồi, có mỗi anh đẹp trai nhất trên đời này”, nghe Trần Triệu Dương tự biên tự diễn, hai người bọn họ đã bị chọc cười.
Đương nhiên là Trần Triệu Dương cố ý, bởi vì anh phát hiện, từ khi đến đại lục Nam Phi này, cảm xúc của hai người Nam Cung Yến và.Julia cực kì khẩn trương, cho nên anh mới dùng đủ mọi cách để các cô có thể thả lỏng hơn một chút.
Hơn nữa, đây cũng là thời điểm để các cô biết được. thực lực của mình, chỉ cần biết được thực lực của mình, hai người bọn họ sẽ không còn gì phải lo lắng về hành trình đến Nam Phi lần này nữa.
Sau khi điều hòa bầu không khí một chút, cảm xúc của bọn họ cũng bắt đầu ổn định lại.
Ngay lúc này, quản gia kia cũng tiến vào.
"Quản gia, ba người bạn này của tôi rất thích trang viên của lão La, hay là ông dẫn bọn họ đi dạo một vòng đi”, Trần Triệu Dương muốn châm cứu, Nam Cung Yến và Julia ở đây có lẽ sẽ không tiện lắm.
"Vâng, tôi sẽ cho người dẫn bọn họ đi dạo một vòng”, nghe Trần Triệu Dương nói vậy, đương nhiên quản gia không thể không cho phép, lúc này bảo người dẫn bọn Nam Cung Yến rời đi.
Đợi đến khi mấy người Nam Cung Yến đi rồi, Trần Triệu Dương mới lấy ngân châm của mình ra bắt đầu châm cứu giúp La Sâm, ngân châm này đương nhiên là châm Phượng Vĩ lúc trước Trần Triệu Dương thắng được, bây giờ đã thuộc về anh.
Dùng châm Phượng Vĩ này để châm cứu, hiệu suất và xác suất thành công sẽ cao hơn, đương nhiên, với thực lực của anh, cho dù không cần cũng không sao cả, nhưng dùng châm Phượng Vĩ thì sẽ thuận tay hơn.
Sau khi châm cứu, bộ lông đen sì ban đầu của La Sâm đã bắt đầu tróc ra, mà hai chiếc răng nanh kia cũng chậm rãi thu về, cứ như là có cơ quan ở trong miệng của ông ta vậy.
Trừ cái đó ra, còn có bộ móng sắc bén trên tay chân của ông †a cũng được thu vào trong cơ thể, lúc này ngoại trừ chiêu cao và cơ bắp khủng bố hơn trước, thì nhìn qua La Sâm hoàn toàn giống như một người bình thường.
Quản gia vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn, lúc đầu Trần Triệu Dương dùng ngân châm đâm vào trên người ông chủ, ông ta còn cảm thấy như vậy thì có thể làm được cái gì chứ, thế nhưng sau khi biến hóa xuất hiện, ông ta không thể không thừa nhận, quốc gia phương đông thần bí như Hoa Hạ tuyệt đối là sâu không lường được.
Về phần tên Nhậm Viễn trước đó, căn bản chính là một tên lừa đảo, có lẽ cũng có một chút tài năng thật, nhưng chắc chắn không phải kẻ mạnh có tiếng tăm lừng lẫy như cậu Huyết Lang, chỉ là, trước đó chưa từng nghe nói cậu Huyết Lang có y thuật tốt đến thế.
Mặc dù có chút khó hiểu, nhưng mà chỉ cần có thể chữa trị cho ông chủ khỏi bệnh, vậy tất cả đều là đáng giá.
Đương nhiên chỉ châm cứu không thì sẽ không có khả năng hiệu quả như vậy, Trần Triệu Dương vừa dùng đôi mắt xuyên thấu để nhìn, vừa khống chế hiệu quả ngân châm, thu dọn hết những thứ hỗn loạn trong cơ thể La Sâm, như thế mới khiến đặc điểm của thú dữ trên người La Sâm biến mất, nếu không, cuối cùng ông ta chỉ có thể biến thành một con quái thú.
"Cậu Huyết Lang, bây giờ ông chủ của chúng tôi đã ổn hơn chưa?”, sau khi Trần Triệu Dương rút ngân châm trên người La Sâm ra, quản gia liền tiến lên mong đợi hỏi.
"Vẫn chưa, bây giờ chỉ mới thu lại đặc điểm của thú dữ trong cơ thể của ông ấy thôi, muốn hoàn toàn loại trừ †ận gốc, còn cần thứ vừa rồi tôi bảo ông đi tìm nữa, tốt nhất là tìm ra trong vòng ba tiếng, nếu không cho dù là tôi cũng không thể cứu được ông ấy đâu, cuối cùng ông ấy sẽ biến thành một con quái thú, một con quái thú không còn lí trí, chỉ có giết chóc”.
Trần Triệu Dương lắc đầu, cực kì trịnh trọng nói, lúc. anh chữa trị mới phát hiện tình trạng trên cơ thể của lão. La đã nằm ngoài dự đoán của anh rồi.