“Đại ca, chỗ chúng ta trống văng quá, nếu có người xông nhầm vào thì không ổn, thế nên từ đợt anh đi thành phố Vân Hải, em đã bắt đầu tuyển dụng bảo vệ và tiến hành huấn luyện”.
“Đại ca, anh yên tâm đi, những người này khá khẩm lắm, anh không cần lo lảng về mức độ trung thành. Vả lại, thực lực của họ cũng rất được”.
Giang Tử Phong lập tức báo cáo một lượt về quá trình của sự việc.
“Khá lắm, chuyện này cậu làm rất tốt. Có điều, thực lực của những người này vẫn hơi thấp, nếu cậu cảm thấy họ thực sự trung thành thì nói với tôi, tôi sẽ cung cấp phương pháp luyện công và nguồn lực để luyện công cho họ”, Trần Triệu Dương nghĩ một lát rồi nói.
“Vâng, đại ca”, Giang Tử Phong gật gật đầu.
“Các cậu tu luyện thế nào rồi?”, Trần Triệu Dương lập tức hỏi.
“Đại ca, hai chị dâu có thiên phú dị bẩm rất đáng kinh ngạc, khi em mới vận hành được tam châu thiên thì họ đã có thể vận hành ngũ châu thiên, em còn tưởng mình là kỳ tài bẩm sinh cơ”,
nghe thấy Trần Triệu Dương hỏi vậy, Giang Tử Phong bỗng chốc thấy nhụt chí như bị đả kích vậy.
“Ồ, để tôi xem xem”, nghe thấy lời nói của Giang Tử Phong, Trần Triệu Dương bỗng thấy ngạc nhiên. Phải biết răng tư chất võ đạo của Giang Tử Phong vốn không kém anh quá nhiều, thế mà tư chất Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ còn đáng sợ hơn Giang Tử Phong, há chẳng phải là còn tốt hơn tư chất của mình sao?
Giang Tử Phong vận hành vòng châu thiên, Trần Triệu Dương lập tức kiểm tra cho cậu ta.
Quả nhiên, anh phát hiện ra Giang Tử Phong đã hoàn toàn nhập môn, trở thành một võ giả thực thụ, điều này khiến Trần Triệu Dương cực kỳ chấn động, phải biết rằng mới qua một đêm thôi.
“Khá lắm, rất tốt, tiếp tục cố gắng. Đi nào, dẫn tôi đi xem hai người họ”, Trần Triệu Dương gật gật đầu hài lòng.
Giang Tử Phong lập tức dẫn Trần Triệu Dương lên tầng, vừa lên đến nơi, Trần Triệu Dương cảm nhận được hai luồng linh khí từ bốn xung quanh tụ lại về đây, xông vào hai căn phòng.
Mới qua bao lâu mà hai người đã biểu hiện ra hiện tượng kỳ dị thế này, xem ra tư chất của hai cô gái thực sự rất khá.
“Đừng làm phiền họ”, biết hai cô gái đang tiến hành tu luyện, Trần Triệu Dương ngăn động tác gõ cửa của Giang Tử Phong.
“Mức độ linh khí này thế này, hai người họ có chịu nổi không?”, cảm nhận được linh khí hội tụ về, Trần Triệu Dương bỗng chốc nhíu mày.
“Cứ thế này không ổn, nền móng chưa vững thì làm sao đột phá lên cao hơn được?””, Trần Triệu Dương biết rằng không thể để họ tiếp tục như thế này, nếu không thì cảnh giới của hai người này nâng cao quá nhanh, sẽ có tai họa ngầm rất lớn.
Trần Triệu Dương lập tức vận động chân khí trong cơ thể, bắt đầu cướp lấy luồng linh khí hướng về phía hai người.
Với thực lực của Trần Triệu Dương, khi anh dốc sức vận động, không còn một chút chân khí nào tiến vào phòng của hai cô gái nữa.
“Chuyện gì thế này? Sao tôi không cảm nhận được chân khí nâng cao nữa?”, đúng vào lúc này, Dương Lệ mở cửa phòng ra trước, mặt mũi lộ rõ vẻ mờ mịt.
“Tôi cũng thế”, Từ Tịnh Nhã cũng bước ra, nhưng khi nhìn thấy Trần Triệu Dương có mặt ở đây, bỗng chốc hô lên đầy kinh ngạc.
“Hai người thay quần áo đàng hoàng đi rồi xuống tầng”, Trần Triệu Dương nói với hai người này rồi lôi Giang Tử Phong đi xuống tầng.