Bốn phía yên tĩnh hoang vu, nhìn bãi cỏ trống rỗng trước mắt, Cố Nam Thành cảm thấy lòng mình cũng rất vắng vẻ.
Nhưng gã mất cái gì?
Hắn không mất cái gì cả.
Không có Nam Tầm và Hoan Hoan thì gã còn có Trần Do Mỹ trong lòng chỉ có gã, rất nhanh gã sẽ có con, họ sẽ thay thế vị trí của Nam Tầm và Hoan Hoan.
Còn tại sao tức giận như vậy thì Cố Nam Thành cảm thấy có thể là lòng tự trọng của đàn ông quấy phá thôi!
Họ mới ly hôn không bao lâu mà Nam Tầm đã ở chung với người đàn ông khác, còn dẫn theo Hoan Hoan, có thể thấy được cô cũng chẳng yêu gã bao nhiêu.
Khi còn trẻ gã cho là mình và Nam Tầm đều không thể không có nhau, bây giờ lại hoàn toàn thay đổi, gã chỉ nhất thời khó chấp nhận mà thôi.
Nhất là đêm nay, Nam Tầm còn mặc lễ phục lúc họ đính hôn xuất hiện trong tiệc mừng thọ làm gã nhớ tới rất nhiều quá khứ ngọt ngào của họ, vì thế cảm xúc mới mất khống chế.
Gã không phải không buông tay cô được!
Sau khi Cố Nam Thành rời đi, Trần Do Mỹ mới nhận được tin tức, thì ra Nam Tầm và Diệp Sâm ở chung.
Nhưng Cố Nam Thành tức giận cái gì, gã và Nam Tầm đã ly hôn rồi mà?
Hay đàn ông đều như vậy, ly hôn còn muốn vợ trước thủ thân như ngọc vì mình?
Trần Do Mỹ rất mừng, cô ta còn sợ Cố Nam Thành nhớ mãi không quên Nam Tầm, bây giờ Nam Tầm và Diệp Sâm ăn ngủ với nhau rồi thì Cố Nam Thành không có khả năng quay đầu lại nữa.
Quay đầu không phải tương đương với nhặt cặp sừng cắm vào đầu mình sao?
Cố Nam Thành không ngốc như vậy!
Đương nhiên, chỉ có một mình Cố Nam Thành biết chuyện này còn chưa đủ.
Trần Do Mỹ lập tức gọi điện thoại tung tin này cho phóng viên giải trí, để họ phơi bày chuyện Nam Tầm và Diệp Sâm ở chung ra ngoài, càng nhiều người biết càng tốt.
Lần này cô ta muốn Nam Tầm ngồi vững vào tội danh ngoại tình lúc còn là vợ người ta.
Trần Do Mỹ ngẫm nghĩ rồi lại gọi điện thoại cho Cố phu nhân.
Cố phu nhân đang ngủ thì bị Trần Do Mỹ đánh thức, lập tức nói với giọng điệu phẫn nộ mà chán ghét: “Tìm tôi làm gì?”
Trần Do Mỹ mỉm cười: “Đương nhiên là có tin tức tốt muốn nói cho bà biết, Nam Tầm đã ở chung với người đàn ông khác, có phải rất bất ngờ không?”
“Cái gì? Không có khả năng.” Cố phu nhân tin chắc rằng Nam Tầm vẫn còn yêu Cố Nam Thành, cô sẽ không bắt đầu quan hệ với người đàn ông khác nhanh như vậy.
Trần Do Mỹ cười lạnh: “Sao không có khả năng? Người đàn ông kia tên là Diệp Sâm, bà có thể đi điều tra đi, người ta anh tuấn cao lớn, quan trọng nhất là có tiền, đổi lại là tôi thì tôi cũng chịu đi theo người như vậy.”
Cố phu nhân tức đến suýt không thở nổi: “Nam Tầm không giống con tiện nhân như mày.”
“Ôi chao, giờ thì giở giọng bảo vệ kia à?” Tâm tình Trần Do Mỹ thật tốt nên càn rỡ châm chọc nói: “Theo tôi được biết Cố Nam Thành và Nam Tầm ly hôn có một nửa nguyên nhân là do bà, hiện tại bà lại nói chuyện như bênh vực cô ta lắm. Sao vậy, hối hận rồi à?”
“A, đúng rồi, bà hối hận thật, không thì tại sao bà lại đi tìm cô ta kia chứ? Đáng tiếc người ta cao ngạo lắm, không chịu hợp tác với loại người như bà!”