Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Chi Vũ biết còn nhiều hơn cô ta nghĩ, xem ra người phụ nữ này cũng đã có chuẩn bị.

“Không phải vừa rồi cô cũng nói, thích một người sẽ không che giấu được à.”

Lâm Chi Vũ trả lại nguyên văn câu nói cho Lam Nhan, tiếp đó lại thay đổi giọng điệu: “Đáng tiếc cô là mẹ của Thiên Vũ, không thể đụng vào vợ của anh em, lấy quan hệ của Lăng Tiêu và An Niên thì dù thế nào Lăng Tiêu cũng không thích cô.”

“Chắc Lam tiểu thư là người thông minh, chuyện cô là mẹ của Thiên Vũ thì dù ai cũng không thay đổi được, chỉ cần Lăng Tiêu không biết cô từng làm gì Thiên Vũ, chỉ cần cô đừng mơ đến thứ không thuộc về mình thì Lăng Tiêu sẽ không bạc đãi cô. Cho nên tôi khuyên cô tốt nhất đừng làm chuyện điên rồ.”

Chuyện điên rồ mà Lâm Chi Vũ ám chỉ không đơn thuần là Thịnh Hoàn Hoàn mà bao gồm cả Lâm Chi Vũ trong đó.

Lam Nhan nói chuyện Thịnh Hoàn Hoàn mang thai cho cô ta biết không phải là muốn mượn tay cô ta diệt trừ Thịnh Hoàn Hoàn sao?

Nếu cô ta ngu ngốc bị Lam Nhan nắm mũi dẫn đi rồi diệt trừ Thịnh Hoàn Hoàn thì kết quả cả cô ta cũng chạy không thoát, Lam Nhan thì một công đôi việc, trở thành người chiến thắng cuối cùng.

Đáng tiếc cô ta tính sai rồi, Lâm Chi Vũ không phải kẻ ngu xuẩn mặc cho người ta định đoạt.

“Không cần cô dạy tôi làm gì.”

Sự tà ác giấu dưới túi da bị Lâm Chi Vũ vạch trần làm Lam Nhan thẹn quá hoá giận: Tiện nhân này dám lấy chuyện của Thiên Vũ uy hiếp cô ta, người này cũng không phải dạng hiền lành gì.

Lúc này cánh cửa bị đẩy ra, Lam Tiếu hưng phấn xông vào: “Chị họ, vừa rồi em trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn, cô ta đang tình chàng ý thiếp với Mộ Tư trong phòng bệnh.”

Trông thấy Lâm Chi Vũ, Lam Tiếu giật mình: “Sao cô còn ở đây?”

“Đang muốn đi.” Lâm Chi Vũ cười nhạt một tiếng, thản nhiên nói với Lam Nhan: “Tôi nói đến thế thôi, mong rằng Lam tiểu thư tự trọng, đừng làm Thiên Vũ thất vọng nữa.”

Sau khi Lâm Chi Vũ rời đi, Lam Nhan cầm lấy cái chén trên bàn đập thẳng xuống đất: “Tiện nhân dối trá.”

Tự trọng?

Cô ta nghĩ mình sẽ làm gì cô ta chứ?

Lửa giận của Lam Nhan làm Lam Tiếu giật nảy mình: “Chị họ, xảy ra chuyện gì vậy?”

Sắc mặt Lam Nhan hoàn toàn lạnh lẽo: “Cô ta dám uy hiếp chị.”

Lúc ở nước M, Lâm Chi Vũ ở tòa nhà ngay bên cạnh bọn họ, lúc trước Lam Nhan có tham dự ngược đãi Lăng Thiên Vũ hay không thì Lâm Chi Vũ rõ hơn ai khác.

Cho nên vừa rồi lúc Lam Nhan trông thấy Lâm Chi Vũ mới khủng hoảng như thế.

Những lời vừa rồi của Lâm Chi Vũ một mặt là khuyên cô ta lương thiện, một mặt lại lấy chuyện Thiên Vũ bị ngược đãi để uy hiếp, người phụ nữ này thật không đơn giản.

Lam Nhan kể lại cuộc đối thoại vừa rồi cho Lam Tiếu, Lam Tiếu lo lắng hỏi: “Cô ta có nói kế hoạch của chúng ta cho Lăng Tiêu hay không?”

“Sẽ không.” Lam Nhan đặc biệt tự tin: “Nếu cô ta thật sự lương thiện thì sẽ không dùng Thiên Vũ uy hiếp chị, chẳng qua thủ đoạn cao minh hơn chúng ta một chút thôi.”

“Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?” Lam Tiếu lộ ra vẻ mặt không cam lòng: “Thịnh Hoàn Hoàn hại em sinh non, chẳng lẽ em không làm gì được cô ta sao?”

Lam Nhan cười lạnh: “Không vội, chúng ta không ra tay thì cũng có người làm thôi, chị cũng muốn xem thủ đoạn của cô ta cao minh đến cỡ nào.”

Sau đó Lam Nhan lại hỏi: “Em vừa nói Thịnh Hoàn Hoàn đang trong phòng bệnh của Mộ Tư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK