Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thịnh Hoàn Hoàn không thể hiểu được, sao thay đổi phong cách nhanh quá vậy?

Lúc này mấy tiếng bước chân càng ngày càng gần, giọng nói của Lăng Tiêu cũng vang lên ngay sau đó: “Sao cô lại tới đây?”

Lời này hiển nhiên không phải hỏi Thịnh Hoàn Hoàn.

Lam Nhan miễn cưỡng kéo kéo khóe miệng, có chút nhẫn nhịn có chút tủi nhục: “Em đang muốn đi, tối hôm qua cảm ơn anh.”

Nói xong, cô ta xách hộp cơm vội vàng rời đi.



Thịnh Hoàn Hoàn nhìn theo bóng lưng Lam Nhan, thật muốn chửi tục một câu “Tiên sư nhà cô”.

Cũng khó trách Thịnh Hoàn Hoàn phẫn nộ như thế, Lam Nhan đi như vậy cứ như đã chịu biết bao tủi nhục từ cô, như thể cô đã làm gì cô ta, người khác sẽ nghĩ cô như thế nào?

Khi không cô lại trở thành kẻ ác hay kiếm chuyện và vô lý!

Cô gái này thật quá mưu mô!

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Lăng Tiêu, hắn đứng trước mặt một đám quản lý cấp cao mà vẫn rất khí thế, trông thật tôn quý, lập tức đè ép hết nổi bật của người khác xuống, khiến người ta không dám nhìn gần.

Nhóm quản lý đều là người khôn khéo, họ cúi người chào Thịnh Hoàn Hoàn rồi tan đi như bầy chim.

Nhìn kìa, nhất định họ đều cảm thấy cô bày ra dáng vẻ chính cung, cưỡng chế làm Lam Nhan nhục nhã rời đi.

Thịnh Hoàn Hoàn rất oan ức, đôi mắt xinh đẹp đầy vẻ vô tội: “Tôi chưa làm cái gì cả.”

Nói thế nào cũng là Lam Nhan khiêu khích trước, cô là vô tội!

Hừm, chính là như vậy, cô có làm gì sai!

Ánh mắt sắc bén của Lăng Tiêu xẹt qua mặt cô, không nhiều lời mà xoay người đi vào văn phòng: “Tiến vào.”

Đây là muốn đóng cửa lại dạy dỗ à?

Thịnh Hoàn Hoàn không gây chuyện nên rất tự tin, thuận tay bỏ điện thoại vào túi, sau đó xách hộp cơm đi vào phòng giám đốc.

Trong phòng lan tỏa mùi cơm, văn phòng lạnh lẽo có thêm chút hương vị khói lửa.

Thịnh Hoàn Hoàn ngồi đối diện Lăng Tiêu, chống khuôn mặt xinh đẹp, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm hắn: “Anh không có gì muốn hỏi tôi sao?”

Vừa rồi lúc Lam Nhan rời đi đã hao tổn tâm huyết đào hố sẵn cho cô, chẳng lẽ Lăng Tiêu không hiếu kỳ các cô đã nói gì ở phòng nghỉ sao?

Lăng Tiêu không nâng đầu lên mà đáp: “Không có.”

“Nhưng tôi có.” Thịnh Hoàn Hoàn bày ra vẻ mặt nghiêm trang.

Lúc này Lăng Tiêu mới ngẩng đầu nhìn cô một cái.

Thịnh Hoàn Hoàn buông tay xuống, nhìn hắn không dời mắt, nhấn mạnh từng chữ một: “Anh và Lam Nhan có quan hệ gì?”

Lăng Tiêu buông đũa trong tay xuống, cầm lấy khăn ăn nhẹ nhàng lau môi, nhất cử nhất động đều đẹp mắt tôn quý: “Không phải quan hệ mà cô nghĩ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK