Thịnh Hoàn Hoàn đi đến khách sạn đón vợ chồng Hàn Tín, rất nhiều chiếc siêu xe cùng chạy vào đoàn xe Vũ Yến, một lát sau mấy chiếc xe đua lại chạy ra khỏi Vũ Yến.
Sau một buổi sáng, vợ chồng Hàn Tín cũng chơi đã rồi.
Vợ chồng Hàn Tín còn có ý tài trợ cho Vũ Yến, bọn họ cảm thấy Thịnh Hoàn Hoàn nhất định sẽ là ngôi sao mới làm người ta chú ý trong cuộc thi quốc tế này.
Đáng tiếc Thịnh Hoàn Hoàn không quyết định được việc này, phải thương lượng với Lăng Tiêu.
Hiện giờ Vũ Yến có đại Boss phía sau màn Lăng Tiêu này chống lưng, chẳng những đổi mới chế độ, cả đãi ngộ cũng là đứng đầu trong ngành, đáng tiếc cạnh tranh tương đương tàn khốc, người không có thực lực chỉ có thể bị đào thải.
Chim khôn lựa cành mà đậu, có rất nhiều tay đua trong giới đang quan sát Vũ Yến, Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng tỏ vẻ áp lực rất lớn.
Giữa trưa, Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha dẫn vợ chồng Hàn Tín đi ăn món Quảng Đông.
Trong quán ăn Quảng Đông, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy Lam Nhan và Lam Tiếu, Lăng Phi cũng có mặt, không chỉ như thế, còn có hai đôi vợ chồng trung niên.
Đây là đi gặp người lớn à?
Nhưng hai bên gặp người lớn thì có liên quan gì đến Lam Nhan, hay là cô ta còn có quan hệ huyết thống với Lam Tiếu?
Lăng Phi nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng lần trước ở KTV thật sự không thoải mái, cho nên anh cũng không chào hỏi cô, chỉ làm bộ không nhìn thấy.
Lam Tiếu kéo cánh tay Lăng Phi, khiêu khích nhếch khóe miệng lên với Thịnh Hoàn Hoàn, cái đuôi sắp hất lên tận trời.
Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi thở dài, Lăng Phi là một thanh niên không tồi, đáng tiếc tuổi còn trẻ mắt đã mù…
Một giờ sau, Thịnh Hoàn Hoàn gặp Quách Ngọc Trân ở toilet, bà thân thiết kéo tay cô, thân thiết trò chuyện với cô.
Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn mới biết bà là mẹ của Lăng Phi, thím út của Lăng Tiêu. Quách Ngọc Trân xin số của Thịnh Hoàn Hoàn, còn nói khi nào rảnh mọi người cùng tụ họp, cơ bản là có ý nịnh bợ.
Thịnh Hoàn Hoàn biết, Quách Ngọc Trân không phải nịnh bợ cô, mà là cái người trong nhà kia, nhưng cô không chắc về thái độ của Lăng Tiêu đối với gia đình này nên chỉ có thể lễ phép đáp lại.
“Ôi, thật sự coi mình là nữ chủ nhân Lăng gia sao?” Khi Quách Ngọc Trân đi rồi, Lam Tiếu lại tác quái mà đẩy cửa đi ra từ phòng vệ sinh.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn cô ta một cái, lười phản ứng.
Lam Tiếu lại không buông tha: “Nghe nói đêm đó sau khi trở về từ tiệc mừng thọ của Đường lão thái thái, có người sinh bệnh bị chồng vô tình ném vào bệnh viện, thật là đáng thương! Mọi người còn tưởng rằng người nào đó được cưng chiều ở Lăng gia lắm, thì ra lại sống hèn mọn như thế, còn không bằng không gả.”
Thịnh Hoàn Hoàn ném khăn giấy đã lâu vào thùng rác, lúc này mới nhìn về phía Lam Tiếu: “Sắp gả được vào Lăng gia nên nói chuyện cũng lớn giọng hơn, nhưng hình như cô đã quên, mặc dù cô thật sự gả vào Lăng gia thì cũng phải kêu tôi một tiếng chị dâu.”
“Còn nữa, có vẻ cô cũng không biết hiện tại ai đang làm chủ Lăng gia, tuy Lăng Phi là hậu bối của Lăng gia, đáng tiếc trong tay lại không có một phần cổ phần nào của tập đoàn Lăng thị, về sau hai vợ chồng các người đều phải nỗ lực.”