Sau khi ba người rời khỏi phòng họp, có người hỏi thăm Lý Na: “Nghe nói Thịnh tổng lấy được dự án Đường thị kia, việc này có phải là thật không?”
Lý Na khinh thường cười lạnh: “Lấy gương mặt xinh đẹp, dáng người thướt tha của Thịnh tổng chúng ta thì người đàn ông nào có thể nhẫn tâm từ chối? Nếu các người cũng có điều kiện như người ta thì dù nằm đó đơn hàng cũng chủ động đưa tới cửa.”
Rất nhanh, chuyện Thịnh Hoàn Hoàn và giám đốc Đường thị có gian díu đã truyền hơn một nửa Thịnh Thế.
Người nào cũng nói dự án Đường thị này là Thịnh Hoàn Hoàn dùng sắc đẹp đổi lấy, trên mặt ai cũng lộ ra vẻ khinh thường.
Lúc này, đám người Thịnh Hoàn Hoàn đã tới dưới lầu tập đoàn Đường thị, vừa xuống xe đã có người nghênh đón bung dù: “Thịnh tổng vất vả, giám đốc chúng tôi đã chờ lâu rồi.”
Mọi người nhìn về phía trước liền thấy bóng dáng cao lớn của Đường Nguyên Minh, bên cạnh anh là các cao tầng, thư ký và mấy tinh anh giới luật, anh đứng nổi bật trong đám người như hạc trong bầy gà.
Người của Thịnh Thế đều rất kinh ngạc, không ngờ giám đốc mới của Đường thị lại trẻ như thế, hơn nữa tướng mạo còn xuất chúng, khí chất phi phàm, quả thực là rồng trong loài người.
Thịnh Hoàn Hoàn bước nhanh đi lên trước, gương mặt tinh xảo tinh tế như sứ trắng lộ ra vẻ cung kính: “Đường tổng, không ngờ anh lại đích thân xuống nghênh đón, thật là làm chúng tôi bất ngờ!”
Đường Nguyên Minh thấy dáng vẻ cung kính của Thịnh Hoàn Hoàn, bộ dáng nghiêm túc này là thái độ xử lý công việc, giống như không có giao tình gì với anh.
Nhưng Đường Nguyên Minh cũng không để ý, hiện giờ Thịnh Hoàn Hoàn đại diện cho Thịnh Thế, lúc này mọi việc lấy hiệu quả và lợi ích làm trọng, nhiều tai mắt như thế nhìn chằm chằm thì nên nghiêm túc tốt hơn.
“Đường thị rất coi trọng chuyện hợp tác với Thịnh Thế, Thịnh tổng xấp xỉ tuổi với tôi, lại có định hướng phát triển tương lai cho công ty rất rõ ràng, gặp được đối tác ăn ý như thế là vinh hạnh của tôi.” Đường Nguyên Minh nhếch khoé miệng lên, duỗi tay về hướng Thịnh Hoàn Hoàn.
Anh Minh thật là nói dối không chớp mắt!
Thịnh Hoàn Hoàn chửi thầm trong lòng, cũng đưa tay bắt tay với Đường Nguyên Minh: “Có thể hợp tác với Đường thị và quen biết Đường tổng cũng là vinh hạnh của Thịnh Thế và tôi.”
Sau khi bắt tay xã giao, hai bên giới thiệu thành viên quan trọng của công ty mình, dù sao sau này sẽ có rất nhiều cơ hội giao tiếp.
Kế tiếp là một buổi trò chuyện, người của Thịnh Thế nói nhiều nhất, cứ khen Đường Nguyên Minh trẻ tuổi đầy hứa hẹn, là long phượng trong loài người.
Người của Đường thị cũng khen Thịnh Hoàn Hoàn xinh đẹp đoan trang, không hổ là tiểu thư đứng đầu Hải Thành.
Hợp đồng được tiến hành ký kết rất thuận lợi, sau đó hai bên còn cùng ăn bữa cơm.
Rất nhanh chuyện này đã truyền ra ngoài, các công ty cạnh tranh sôi nổi tìm hiểu tính chân thật của tin này, đồng thời cũng rất tò mò rốt cuộc Thịnh Hoàn Hoàn thuyết phục giám đốc Đường thị bằng cách nào.
Sau đó lời đồn Thịnh Hoàn Hoàn và giám đốc Đường thị có gian tình đã truyền từ Thịnh Thế tới các tập đoàn lớn.
Rất nhanh, trên mạng có người chửi rủa và công kích cá nhân Thịnh Hoàn Hoàn, cộng thêm lời đồn ngoại tình, trong nhất thời thanh danh của Thịnh Hoàn Hoàn đã xuống dốc không phanh.
“Vừa làm xong thủ tục ly hôn chưa đến hai giờ đã lấy được dự án Đường thị, xem ra đã sớm thông đồng với giám đốc Đường thị.”
“Phụ nữ mà, chỉ cần đủ đẹp là được đàn ông đối đãi đặc thù.”