“Wenson, tôi thắng rồi.”
Thịnh Hoàn Hoàn vui vẻ như một đứa trẻ khoe khoang thắng lợi của mình, thắng Lăng Tiêu làm cô kích động quên đi sự căng thẳng trong khoảng thời gian này.
Wenson cung kính nói: “Đúng vậy thiếu phu nhân, cô thật sự thắng Lăng thiếu, chẳng qua cũng hủy đi hai chiếc xe của ngài ấy.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “ y…”
Xe, Bugatti.
Cô quên mất, cô đang lái chiếc Bugatti bản giới hạn chỉ có một chiếc ở Hải thành, hơn nữa nó còn là của Lăng Tiêu, còn cả chiếc Lamborghini của hắn nữa.
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy lòng đang rỉ máu: “Cái kia, tôi nhất định sẽ sửa nó lại hoàn chỉnh không còn chút vết tích nào nữa.”
Wenson nói: “Thiếu phu nhân nên nói lời này trước mặt Lăng thiếu.”
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy trong lòng bị cắm một đao, yên lặng tính toán giá cả hai chiếc xe, lập tức khóc không ra nước mắt.
Sao cô lại ngứa tay muốn tranh tài với Lăng Tiêu làm gì, cô cần gì phải rối rắm, nhất định phải tranh thắng thua với Lăng Tiêu. . ngôn tình sủng
Hiện tại tốt rồi, cô hủy hai chiếc xe yêu của Lăng Tiêu, quan trọng hơn là rất có thể đã làm tổn thương làm tự trọng đàn ông của Lăng Tiêu, về sau hắn còn không đẩy cô vào chỗ chết sao?
Thịnh Hoàn Hoàn, cô là đầu heo!
Thịnh Hoàn Hoàn vốn còn muốn mời Wenson đi ăn đêm, lúc này lại suy yếu về tới Thịnh gia.
Vừa tắm rửa xong thì điện thoại đã reo lên.
Nhìn cái tên hiện lên trên điện thoại, sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn còn khó coi hơn khóc.
Lăng Tiêu, cuối cùng anh cũng chui ra khỏi đầm lầy “Lòng tự trọng bị tổn thương”, bắt đầu tìm cô tính sổ sao.
Thịnh Hoàn Hoàn không muốn nghe máy, tuyệt đối không muốn nghe.
Nhưng lần này Lăng Tiêu lại kiên nhẫn đến lạ thường, gọi hết cú này đến cú khác, đây là muốn so xem ai lỳ hơn à?
Được rồi, dù sao cô muốn tránh né món nợ này cũng không được.
Thịnh Hoàn Hoàn chấp nhận số phận mà nghe máy: “Lăng Tiêu?”
“Vì sao không nghe điện thoại?”
Cách xa như vậy, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn có thể cảm nhận được uy thế khiếp người trong giọng nói của hắn.
Thịnh Hoàn Hoàn liên tục nói dối: “Tôi vừa tắm xong, anh… Anh tìm tôi có việc gì?”
“Trở về.”
“Cái gì?”
“Thiên Vũ đang quấy.”
Lăng Tiêu vừa nói xong thì Thịnh Hoàn Hoàn đã nghe một tiếng vang dữ dội.
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày lại, lập tức nói với Lăng Tiêu: “Vậy tôi trở về.”