Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Kha kéo Thịnh Hoàn Hoàn ngồi xuống trước bàn trang điểm, chân chó bóp bả vai cho cô: “Mấy món trang sức trước đó của cậu hiện tại đã bán rất chạy, lần này có thể nổi tiếng hay không phải dựa vào cậu và sợi dây chuyền này.”

Bốn chị em các cô xây dựng nên một thương hiệu trang sức tên là « Thịnh Hạ Chi Luyến », sở dĩ các cô đầu tư vào ngành này là vì Hạ Tri Vi học thiết kế trang sức, lúc trước cũng nhất thời hứng thú, trong tay có tiền nên họ làm chơi cho vui.

Lúc ấy các cô vừa lên đại học, những năm qua tâm tư của họ đều không nằm trên trang sức, sinh hoạt không lo ăn mặc, tuổi tác lại nhỏ nên làm việc chỉ hăng say được ba phút.

Nhưng bởi vì thiết kế của Hạ Tri Vi rất hợp ý người dùng, tuy làm ăn không quá tốt, nhưng cũng có chút thu nhập.

Hiện tại Lăng Kha không có việc gì làm, chỉ dựa vào tiền tiêu vặt cha mẹ cho để sống qua ngày, dù không lo không có tiền xài, nhưng ngặt nổi cả ngày bị người nhà thúc giục đi coi mắt kết hôn.

Mà Thịnh Hoàn Hoàn gặp biến cố gia đình, bây giờ lại ly dị và quản lý tập đoàn Thịnh Thế.

Nam Tầm cũng từ Cố thái thái được người người ao ước biến thành bà mẹ đơn thân như bây giờ.

Hạ Tri Vi và Tiêu Dịch cũng chuẩn bị bước vào lễ đường hôn nhân, phụ nữ ở độ tuổi này đã ý thức được sự nghiệp quan trọng đến mức nào.

Trước đó bởi vì thân phận của Thịnh Hoàn Hoàn không tiện nên đều đeo đồ trang sức của Thịnh Thế là chính, Thịnh Hạ Chi Luyến chỉ có thể xuất hiện bằng những phối sức nhỏ, bây giờ trang sức Thịnh Thế cung không đủ cầu, cho nên bọn họ mới nảy ra ý này.

“Cậu là đồ nịnh bợ.” Thịnh Hoàn Hoàn kéo Lăng Kha qua rồi gõ nhẹ lên trán cô một cái: “Được rồi, thật là sợ mọi người quá, tớ cho mọi người mượn thân xác này nửa giờ, tùy mọi người muốn làm gì cũng được.”

Lăng Kha vui vẻ ra mặt: “Cam đoan sẽ làm cậu đẹp nhất toàn sân, có một không hai.”

Thịnh Thế còn có thể làm sao, chỉ có thể mặc cho các cô giày vò.

Rất nhanh Thịnh lão thái thái lại mang một bát thuốc vào, giám sát Thịnh Hoàn Hoàn uống xong rồi mới bưng cái chén không ra ngoài.

Vị thuốc Đông y đắng chát làm Lăng Kha nhịn không được giơ tay quơ quơ: “Mùi thuốc nồng quá, Hoàn Hoàn, bà ngoại cho cậu uống cái gì vậy?”

Thịnh Hoàn Hoàn cứng lại, đáy mắt lướt qua một tia ảm đạm: “Gần đây tớ không ngủ được.”

Hiện tại còn chưa phải lúc nói cho họ biết chuyện cô mang thai.

Lăng Kha không để ý lắm: “Cậu có a1p lực quá lớn, chờ kết thúc tranh tài sẽ hết thôi.”

Nam Tầm vừa ôm Hoan Hoan đi tiểu, trở về nghe thấy hai chữ “Tranh tài” thì Tiểu Hoan Hoan lập tức mềm mại nói: “Dì Hoàn Hoàn đẹp mắt như vậy, nhất định có thể lấy được hạng nhất.”

Lăng Kha cười hắc hắc không ngừng: “Không nói cái khác, nếu bàn về thứ hạng nhan sắc thì dì Hoàn Hoàn của con thật sự có thể lấy được hạng nhất, đáng tiếc! Cuộc thi đấu này phải dựa vào thực lực.”

Nam Tầm buông Hoan Hoan xuống, đi đến trước tấm kính trang điểm rồi uốn tóc cho Thịnh Hoàn Hoàn và nói: “Tin chị đi, thực lực và nhan sắc của Hoàn Hoàn mạnh như nhau, dù sao cũng là chị tay nắm tay dạy dỗ ra mà.”

Lăng Kha “Chậc chậc” hai tiếng: “Chị Nam Tầm, chị đang khen Hoàn Hoàn hay là khen mình vậy?”

Sáng sớm Thịnh Hoàn Hoàn đã bị các cô trêu cho quên mất phiền não, bụng không đau, tâm tình cũng tốt lên, mặt đã khôi phục hồng hào.

“Oa, Hoàn Hoàn, da của cậu thật đẹp.” Lăng Kha đánh phấn nền cho Thịnh Hoàn Hoàn rồi nhịn không được cảm thán: “Còn có lông mi và lông mày cũng thật xinh đẹp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK