Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thích một người có khi chỉ cần một nụ cười khẽ của cô cũng đã làm bạn hưng phấn thật lâu, giống như Lệ Hàn Tư vào thời khắc này, trong mắt trong lòng anh ta chỉ có một mình Triệu Giai Ca.

Sau khi cười với Lệ Hàn Tư một cái thì Triệu Giai Ca lập tức lên xe đua.

Trần Phỉ Phỉ cùng tổ nắm chặt tay lái, sắc mặt dưới mũ bảo hộ cực kỳ nặng nề, trên trán đầy mồ hôi.

“Ầm!”

Khi một tiếng súng vang lên, những chiếc xe đua như con ngựa thoát cương đã lao vút đi trong nháy mắt, tiếng động cơ đánh thẳng vào lòng người làm rộ lên một tràng tiếng thét.

“Sơ Tình… Sơ Tình…”

Tên của Nhất Tỷ Sơ Tình không ngừng vang lên.

Rất nhanh khoảng cách đã bắt đầu tách ra, Triệu Giai Ca, Sơ Tình, Trần Phỉ Phỉ theo thứ tự xếp ở phía trước, triển khai cuộc truy đuổi nhiệt liệt.

Cuộc tranh tài đang khí thế hừng hực, ống kính trực tiếp thay đổi, trong màn hình xuất hiện bóng dáng Kim Thần, anh ta đang đi gần Thịnh Hoàn Hoàn.

Vì tin đồn lên hotsearch nên ban tổ chức biết Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn mà cùng xuất hiện trên màn hình sẽ làm tăng mạnh tỉ lệ người xem, vì thế đương nhiên không thể bỏ lỡ.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn không biết ống kính đang nhắm vào cô, cô đang nói chuyện phiếm với Lăng Kha: “Tối hôm qua mấy giờ cậu đi, tớ nhìn thấy cha mẹ cậu nên không đi tìm cậu.”

“Đừng nói nữa, hiện tại tớ hoài nghi mình có phải là con ruột của cha mẹ không nữa.”

Nhắc đến tiệc mừng thọ hôm qua Lăng Kha liền lộ ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, tức giận bất bình kể thứ cực phẩm tối hôm qua cho Thịnh Hoàn Hoàn nghe: “Tên ẻo lả kia chỉ có một mét sáu năm mà còn dám chê tớ lùn, càng đáng giận là mẹ hắn nói tớ nhỏ gầy như vậy thì không dễ sinh đẻ, con mẹ nó!”

“Rồi cậu đáp lại họ thế nào?” Thịnh Hoàn Hoàn hiếu kì hỏi.

Lăng Kha ho nhẹ một tiếng, sắc mặt trở nên hết sức nghiêm túc, tiếp đó ưỡn bộ ngực cũng không hùng vĩ gì lên: “Đương nhiên là trực tiếp lấy ngực đáp lại bà ta, tôi nhỏ chỗ nào?”

Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Kha chọc cho nhịn không được bật cười, giơ ngón tay cái lên: “Cậu thật là tự tin thái quá!”

Lăng Kha hung tợn trừng cô: “Thịnh, Hoàn, Hoàn.”

Thịnh Hoàn Hoàn lại cười càng quá đáng: “Ha ha ha…”

Kim Thần đến gần liền nghe thấy tiếng cười cởi mở của Thịnh Hoàn Hoàn, anh ta khom thân hình cao lớn xuống: “Chuyện gì mà cười vui vẻ vậy?”

Bên tai đột nhiên vang lên giọng đàn ông không quen thuộc làm cô thu nụ cười lại, nghiêng mặt qua phòng bị nhìn Kim Thần: “Kim Xa Thần có việc gì à?”

Khóe miệng Kim Thần hơi nhếch lên, cười cực kỳ loá mắt: “Không có gì, chỉ tới nói với cô một tiếng cố lên.”

Nói xong, Kim Thần liền đi.

Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu cái quái gì cả.

Mà đài đang trực tiếp đã nổ tung, bình luận hiện lên như mưa đạn:

“Vừa rồi Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn hôn rồi sao?”

“Hôn trúng rồi, nhất định hôn trúng rồi, a a…”

“Các người mù à, rõ ràng là gó độ quay!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK