Hắn đứng ở chỗ cũ, nhìn theo hướng cô rời đi mà châm một điếu thuốc rồi hút hết hơi này tới hơi khác.
Khi phiền não và trầm tư thì đàn ông thường thích hút thuốc!
…
Đêm nay Nam Tầm chỉ muốn im lặng làm nền, sau khi chúc mừng Đường Thắng Võ thì cô đã ôm Cố Hoan đi ăn cái gì đó.
Nhưng có vài người cố tình muốn đến kiếm chuyện với cô!
Cô nhìn đôi nam nữ chắn trước mặt mình mà nhướng mày lạnh nhạt nói: “Chó khôn không cản đường.”
Sắc mặt Cố Nam Thành trầm xuống: “Nam Tầm, cô coi lời của tôi trở thành gió thoảng bên tai à?”
Trần Do Mỹ đứng một bên làm người hiền lành, cô ta kéo kéo góc áo Cố Nam Thành, lắc đầu ý bảo gã đừng tức giận.
Sau đó cô ta nhìn về phía Nam Tầm mà nhẹ giọng nói: “Chị Nam Tầm, anh Nam Tầm có mấy lời muốn nói với chị.”
Nam Tầm ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn hai người: “Thật có lỗi, tôi không có gì muốn nói với hai người, hơn nữa tôi nhìn thấy hai người là ghê tởm, cho nên làm phiền hai người tự giác tránh xa tôi ra một chút.”
Cố Nam Thành giận tím mặt: “Đứng trước mặt con gái thì ăn nói khách sáo một chút, đừng cả ngày chanh chua móc họng cứ như cả thế giới đều thiếu nợ cô.”
Nam Tầm nhíu mày, cô mặc chiến y màu đỏ làm khí thế như cao lên hai thước tám: “Không ai ép các người nhìn sắc mặt tôi, hình như là hai người tự đến rước khó chịu mà?”
Cố Hoan nhìn thấy Cố Nam Thành vốn cũng rất vui vẻ, dù sao con nít mau quên, nhưng thấy Trần Do Mỹ cũng có mặt thì khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé lập tức trầm xuống.
Cô bé không quên, cũng do dì này mà cha mới ly hôn với mẹ, vô tình vưt bỏ cô bé và mẹ.
Sắc mặt Cố Nam Thành càng khó coi: “Tôi đến chỉ muốn cảnh cáo cô đừng quên ước định ban đầu của chúng ta, hiện tại mọi người đang mắng tôi và Tiểu Mỹ, rốt cuộc cô âm thầm nói cái gì với người bên ngoài?”
Nam Tầm hỏi lại: “Chửi các người không phải là điều hiển nhiên sao?”
Cố Nam Thành cắn răng: “Nam Tầm, nếu cô tiếp tục giữ thái độ này thì chúng ta không có gì để nói, tôi sẽ đoạt lại quyền nuôi nấng Hoan Hoan lần nữa.”
Nam Tầm cười lạnh: “Vậy anh muốn thế nào?”
Cố Nam Thành yêu cầu như lẽ đương nhiên: “Tôi muốn cô đăng lên Weibo lần nữa để làm sáng tỏ là sau khi chúng ta ly hôn thì Tiểu Mỹ mới ở chung với tôi.”
Nhìn cái bản mặt của người đàn ông này xem, không biết vì sao lúc trước cô lại coi trọng thứ này?
Nam Tầm còn chưa mở miệng thì Cố Hoan đã không nhịn được mà siết chặt hai tay thành quả đấm nhỏ mà rống vào mặt người cha bạc tình của mình: “Cha là đồ lừa đảo, tại sao lại ép mẹ nói dối cho các người, rõ ràng cha và mẹ còn chưa ly hôn thì người này đã xuất hiện rồi.”
Giọng của Cố Hoan rất lớn, lập tức làm các khách khứa bên cạnh chú ý, mọi người bày ra dáng vẻ xem trò vui mà bắt đầu tám chuyện.
Mặt Cố Nam Thành tái xanh, càng bất mãn với Nam Tầm: “Nam Tầm, thì ra cô dạy con gái như vậy sao.”
Cố Hoan bất mãn vì Cố Nam Thành mắng mẹ mình nên tức giận trả lời lại Cố Nam Thành: “Là con tự nhìn thấy, không cần mẹ dạy, cha là người cha hư không có trách nhiệm, bà ta là người phụ nữ hư phá hoại gia đình người khác.”