Lần cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn gửi tin nhắn cho anh là vào ngày kết hôn, cô gửi một tấm ảnh selfie mặc áo cưới của mình.
Trong ảnh, cô mặc bộ váy cưới, cài chiếc khăn voan trắng noãn, nhìn vào ống kính mà cười thật tươi, gương mặt dịu dàng, hạnh phúc ngọt ngào trong mắt như muốn tràn ra ngoài.
Mộ Tư không khỏi nhớ tới ngày đó Thịnh Hoàn Hoàn mặc áo cưới đuổi theo ra ngoài, cô mặc váy cưới thật đẹp, đẹp đến mức làm người ta không dời mắt ra được.
Mộ Tư bực bội vứt điện thoại qua một bên, không bao lâu sau lại nhặt lên, tìm được Cố Bắc Thành trong danh bạ, muốn hỏi anh ta thời gian này Thịnh gia đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng anh ta đột nhiên nhớ lại, ngày đó lúc Thịnh Hoàn Hoàn rời đi, Cố Bắc Thành đã nói với anh ta một câu: “Nếu anh đã lựa chọn vứt bỏ, về sau chuyện của em ấy sẽ không liên quan gì đến Mộ Tư anh nữa.”
Mộ Tư từ bỏ, lại gửi tin nhắn cho Malle: “Ở đâu?”
Mấy phút sau Malle mới trả lời anh ta: “Sinh nhật của Hứa Ninh Viễn, chúng tôi ở chỗ cũ, anh hai có muốn đi qua không?”
Mộ Tư lập tức trả lời: “Nửa giờ sau đến.”
….
Sau khi vào phòng, Thịnh Hoàn Hoàn mới phát hiện chỉ có một mình Nam Tầm.
“Đến đây, ngồi đi.” Nam Tầm nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái, tiếp đó cứ uống hết ly này đến ly khác.
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày lại, vừa ngồi xuống bên cạnh Nam Tầm thì cô ấy đã rót ly rượu cho cô rồi cười nói: “Uống đi, đêm nay không say không về.”
Thịnh Hoàn Hoàn uống hai ly với Nam Tầm rồi mở miệng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Cảm xúc của Nam Tầm rất không ổn.
Nam Tầm cười: “Không có gì, có thể có chuyện gì, chẳng qua là Mộ Tư gọi điện thoại nói vớ Cố Nam Thành về chuyện tối hôm qua, anh ta cãi nhau ầm ĩ một trận với chị.”
Mặt Thịnh Hoàn Hoàn trầm xuống, không ngờ Mộ Tư lại làm như vậy, xem ra anh ta thật sự rất bận tâm chuyện của Bạch Tuyết, không nỡ để cô ta chịu chút thiệt thòi nào.
“Chị không giải thích với anh Nam Thành sao?”
“Anh ta có hỏi cái gì đâu, chỉ nói chị ngang ngược, không coi ai ra gì, tại sao chị phải giải thích?”
Nói xong Nam Tầm lại nốc cạn một ly.
Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nhớ tới câu nói tối hôm qua của Nam Tầm: “Em nói xem tại sao con người lại thay đổi?”
Lấy tình cảm của Cố Nam Thành và Nam Tầm thì thực sự không đáng cãi nhau vì chuyện nhỏ này, nhưng có vẻ thái độ của Cố Nam Thành đã thay đổi, trở nên rất mất kiên nhẫn.
Nếu không Cố Nam Thành sẽ không chẳng hỏi chẳng rằng đã khẳng định là Nam Tầm sai, còn chỉ trích Nam Tầm ngang ngược, không coi ai ra gì.
“Có phải chị đi tìm Trần Do Mỹ không?”
“Không có, chị cũng muốn đi, lại bị anh ta cản, còn xoá hình trong điện thoại của chị, không để chị tung ra, anh ta đang bảo vệ con tiện nhân kia.” Hốc mắt Nam Tầm đỏ ngàu, vẻ mặt hơi dữ tợn: “Còn dám nói mình và Trần Do Mỹ không có chuyện gì, chuyện hoang đường này ai mà tin?”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Nam Tầm như vậy thì không biết nói gì.