Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thịnh Hoàn Hoàn không trả lời, đôi mắt xinh đẹp dừng lại trên mặt Bạch Sương: “Cháu gái, kêu tiếng bà nội nghe thử xem.”

Bạch Sương đấu thua Thịnh Hoàn Hoàn, dựa theo nội dung cá cược, Bạch Sương nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì phải kêu cô một tiếng bà nội rồi đi vòng tránh đi.

Gương mặt vui sướng khi người gặp họa của Bạch Sương lập tức đanh lại: “Thịnh Hoàn Hoàn, đã bị người ta đuổi ra ngoài còn kiêu ngạo như vậy?”

Thịnh Hoàn Hoàn không giận còn cười: “Cho dù tôi bị đuổi ra ngoài, cũng là bà nội của cô, tôi có tư cách kiêu ngạo không mà cô không rõ à?”

Bạch Sương nghĩ đến lần thi bị hoàn toàn nghiền áp kia, tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Tôi xem cô còn có thể kiêu ngạo bao lâu.”



Vừa dứt lời, Bạch Sương đã nổi giận đùng đùng vào phòng.

Trần Phỉ Phỉ đi đến trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn, nhìn miếng băng keo trên trán cô mà cười cười: “Hoàn Hoàn, sao khuôn mặt xinh đẹp như vậy lại bị thương, không phải bị Lăng Tiêu đánh đó chứ?”

Thịnh Hoàn Hoàn ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Trần Phỉ Phỉ: “Trà ở cục cảnh sát uống ngon không? Nhanh vậy đã đi ra, thế nào, chị họ còn muốn vào đó à?”

Lúc này, rốt cuộc cánh cửa đóng chặt cũng mở ra.

Lăng Tiêu sải bước đi ra từ bên trong, cả người mang theo khí thế vương giả, không giận đã oai.

Những lời này của Thịnh Hoàn Hoàn đều rơi vào tai hắn.

Thịnh Hoàn Hoàn cho rằng Lăng Tiêu muốn đi, đang muốn đi theo thì một vệ sĩ đột nhiên mở miệng: “Lăng thiếu, thiếu gia Lăng Phi đang ở phòng bên, cậu ấy hy vọng ngài đi vào ngồi chơi.”

Lăng lão thái thái có ba đứa con, Lăng Tiêu là con trai của cậu hai hai Lăng Hoa Thanh, Lăng Phi là do cậu út Lăng Hoa Thịnh sinh.

Từ nhỏ Lăng Phi đã có quan hệ không tồi với Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu nghe xong thì không nói gì, như không nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn mà đi đến trước cửa phòng bên rồi ngừng lại.

Vệ sĩ đẩy cửa ra cho hắn, người trong phòng không hẹn mà cùng nhìn lại, tất cả mọi người bất giác tạm dừng động tác đang làm.

“Anh hai, rốt cuộc anh cũng tới!” Lăng Phi mừng rỡ như điên.

Lăng Tiêu luôn không thích những buổi tiệc như vậy, lúc Lam Tiếu bảo anh ta đi mời, anh căn bản không ôm hy vọng, không ngờ hắn thật sự tới.

Lăng Tiêu nhìn đám trai gái bên trong, ánh mắt không khỏi trầm trầm, mấy giây sau mới ôm cậu nhóc trong ngực đi vào bên trong.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn bóng dáng Lăng Tiêu, cắn răng một cái rồi chen vào theo hắn.

Trần Phỉ Phỉ đứng phía sau nhếch khoé miệng lên: Có trò hay để xem.

Sau khi Lăng Tiêu tiến vào, mọi người bất giác đứng lên.

Lăng Tiêu ngồi vào trong cùng, Thịnh Hoàn Hoàn theo sát phía sau, ngồi xuống bên cạnh hắn.

Thịnh Hoàn Hoàn vừa ngồi xuống thì ánh mắt sắc bén của Lăng Tiêu đã dừng lại trên người cô.

Thịnh Hoàn Hoàn giả vờ không thấy, chuyển tầm mắt qua hướng khác.

Lăng Phi thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì ngoan ngoãn gọi một tiếng “Chị dâu”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK