“Có kẻ bắn tỉa!”
“Ở sườn núi đối diện!”
“Mau ẩn nấp!” Trong tiếng hô hoán, bọn chúng vội vàng bắn mấy phát súng về phía sườn núi, sau đó tìm đá để ẩn nấp.
Lãnh Vân không khỏi tò mò nói: “Chú Tàn, tay bắn tỉa này lợi hại đó.”
“Cũng là thành viên trong đội Thiên Phạt của chú à?”
“Xem ra, đội Thiên Phạt hi vọng phục hưng rồi!”
Tàn Kiếm liếc nhìn Tần Thiên, không nói gì.
Đám người Mai Hồng Tuyết lần đầu tiên trải nghiệm loại chiến trường này, rất phấn khích.
Mọi người trốn vào trong hang và quan sát tỉ mỉ tới tình hình bên ngoài.
Những sát thủ đó trốn được một lúc, một số người thiếu kiên nhẫn, la hét chạy ra ngoài.
Bọn họ cũng được coi là có kinh nghiệm, nhiều người đồng thời chạy ra ngoài, chạy theo một đường cong, tốc độ không tệ nhưng những viên đạn đến từ sườn núi dường như được trang bị cho tàu tuần tra.
Mỗi một lần bắn, không ai có thể tránh được.
Trong phút chốc, hơn hai mươi thi thể nằm hỗn loạn trên bãi đá trước mặt.
Đội sát thủ gồm hàng trăm người còn lại khoảng tám mươi người. Tất cả đều trốn sau những tảng đá và không dám thò đầu ra nữa.
“Tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, tôi ra ngoài tiêu diệt bọn chúng.” Lãnh Vân không nhịn được nữa liền nói.
Tần Thiên lắc đầu, lớn tiếng nói: “Các anh em phía đối diện nghe đây!”
“Các người không thể đột phá tuyến phòng thủ bắn tỉa của tôi đâu. Chi bằng chúng ta thử cách khác, thấy thế nào?”
“Chỉ cần các người bỏ súng xuống, tôi đảm bảo, phía tôi sẽ không nổ súng.”
“Còn lại xem đao của ai nhanh hơn!”
Thủ lĩnh của đám sát thủ suy nghĩ rồi ra lệnh cho một tên bỏ súng xuống và bước ra ngoài. Quả nhiên tay bắn tỉa trên sườn núi không hề nổ súng.
Thủ lĩnh tức giận nói: “Các anh em, bỏ súng xuống, đánh tay không!”
“Chúng ta nhiều người như vậy, vẫn có thể giết bọn chúng!”
“Ai lấy được đầu của Tần Thiên, sẽ được thưởng 100 triệu đô la Mỹ!”
Vốn dĩ họ là những thợ săn tiền thưởng, phần thưởng lớn như vậy, nhất định sẽ có những người dũng cảm.
Trong tiếng gào thét, lao ra từ phía sau tảng đá, vũ khí trong tay chuyển từ súng thành vũ khí sắc nhọn sáng loáng.
Trong đó có một kẻ gian xảo, rút ra một khẩu súng nhỏ từ thắt lưng và âm mưu chà trộn vào.
Pằng một tiếng, hắn ta bị bắn vào đầu. Như vậy, không ai trong số họ dám sử dụng súng nữa.
Tần Thiên cười nói: “Chú Tàn, đến lượt các người rồi.”
“Trận chiến trên biển đầu tiên của Thiên Phạt, chính thức bắt đầu.”