Lăng Kha nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn liền bất mãn oán giận: “Tớ dỗ Hoan Hoan ngủ luôn rồi cậu mới đến?”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn chai rượu đầy bàn mà cười nói: “Tớ tự phạt tam ly?”
Lăng Kha đương nhiên gật đầu: “Đương nhiên, dù sao đêm nay chúng ta cũng không say không về.”
Nam Tầm nhìn hai cô mà cười khẽ, chất lỏng màu đỏ trong tay làm da cô ấy trông thật tái nhợt.
Thịnh Hoàn Hoàn ném áo khoác xuống ngồi vào bàn: “Được thôi, không say không về.”
Lăng Kha lập tức đổ một ly rượu cho cô, nâng ly lên nhìn về phía Nam Tầm: “Ly này kính nữ thần tỷ tỷ của chúng ta tìm lại được tự do, khôi phục độc thân.”
Nam Tầm cười cười, nâng ly lên cụng.
Ba người uống một hơi cạn sạch.
Vừa buông ly rượu xuống, Lăng Kha lại đổ đầy, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Nam Tầm: “Sau này chị có tính toán gì?”
Nam Tầm lắc đầu: “Còn chưa nghĩ ra.”
Thịnh Hoàn Hoàn lấy ra một cái thẻ đưa tới trước mặt Nam Tầm: “Cầm đi!”
Nam Tầm cũng không khách sáo với Thịnh Hoàn Hoàn, lập tức nhận lấy thẻ: “Cảm tạ.”
Lăng Kha ra vẻ đáng thương, duỗi tay về hướng Thịnh Hoàn Hoàn: “Tớ cũng muốn.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhét ly rượu vào tay cô: “Muốn thì uống đi.”
“Cậu thật là gian xảo.” Lăng Kha chu môi ra, uống một hơi cạn sạch, sau đó đáng thương nói: “Tớ nhớ Vi Vi.”
Hạ Tri Vi đã ra nước ngoài mấy năm mà chưa trở về lần nào.
Thịnh Hoàn Hoàn lấy điện thoại ra: “Video call cho cậu ấy đi, tớ cũng nhớ.”
Nam Tầm không có ý kiến, cứ uống từng ngụm từng ngụm một.
Rất nhanh, một gương mặt xinh đẹp xuất hiện ở màn hình, cô đang mặc áo tắm, trên đầu có quấn khăn lông, hiển nhiên là vừa đi ra từ phòng tắm, trông thật quyến rũ mê người.
“Oa, các cậu chuẩn bị cả đêm không về ngủ à?” Hạ Tri Vi nhìn những chai rượu trên bàn mà nhướng mày.
Lăng Kha giơ ly rượu lên, đặc biệt hưng phấn: “Chúng tớ đang chúc mừng chị Nam Tầm thoát ly khổ hải, khôi phục độc thân.”
Ngũ quan quyến rũ của Hạ Tri Vi tối sầm xuống: “Thật sự ly hôn, Cố Nam Thành bị mỡ heo che mắt à?”
Nam Tầm cười cười: “Đừng nhắc đến anh ta, chị không muốn nghe thấy cái tên này nữa.”
Hạ Tri Vi đứng dậy, sau đó cầm chai rượu qua ngồi trước video: “Em uống với mọi người.”
Nam Tầm trêu chọc: “Không sợ anh nhà à?”
Hạ Tri Vi không sợ gì cả: “Anh ấy về Hải Thành, hiện tại không ai quản được em, đúng rồi hiện tại mọi người ở khách sạn đúng không, Thịnh Thế?”
Ba cô gái không hẹn mà cùng gật đầu.