Sau khi tạm biệt Đường Nguyên Minh, Thịnh Hoàn Hoàn trở về Thịnh gia.
Đường Nguyên Minh ngồi trên chiếc Bugatti màu đen, nhìn theo hướng Lăng Tiêu biến mất, lấy điếu thuốc ra châm, tùy ý để sương khói lan tràn.
Trên đường trở về, Thịnh Hoàn Hoàn hồi tưởng lại tình cảnh vừa rồi, ngực vẫn còn đau âm ỉ, giống như trên ngực có hai vết loét nhỏ, không phải rất đau, lại thời thời khắc khắc nhắc nhở cô về sự tồn tại của nó.
Còn Lam Nhan thì Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không để trong lòng.
Nhìn từ tương tác vừa rồi giữa cô ta và cha con Lăng Tiêu thì Lăng Tiêu dẫn cô ta đi theo có liên quan đến chuyện Thiên Vũ hồi phục, sau khi Lam Nhan duỗi tay bị Thiên Vũ từ chối thì Lăng Tiêu đã bày ra vẻ mặt không vui và không kiên nhẫn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa?
2. Tôi Là Tổng Tài Và Gần Đầy Đây Tôi Cảm Thấy Rất Kỳ Lạ
3. Sau Khi Kết Hôn Với Luật Sư Mạnh
4. Chú! Xin Ký Đơn!
=====================================
Cái Thịnh Hoàn Hoàn để ý là sự lạnh nhạt của Lăng Tiêu.
Hắn như không quen biết cô, cũng không quay đầu lại mà đi ngang qua bên cạnh cô, cả bước chân cũng chưa từng tạm dừng lấy một chút.
Rốt cuộc cô là cái gì với hắn?
….
Mộ Tư lại tới nữa!
Nhìn người đàn ông chặn trước đầu xe, Thịnh Hoàn Hoàn bất đắc dĩ dừng lại, ngồi trong xe nhìn anh ta.
Thịnh Hoàn Hoàn đã không lời nào để nói với Mộ Tư.
Dưới ánh trăng, dáng người Mộ Tư thẳng tắp, cũng mặc âu phục đen sơ mi trắng, nhưng anh ta lại có vẻ ôn hoà sạch sẽ, không xa cách lạnh lẽo như Lăng Tiêu.
Mộ Tư mặc sơ mi trắng rất đẹp, trông rất quân tử, ôn nhuận như ngọc.
Mà Lăng Tiêu mặc cái gì cũng cấm dục lạnh lùng!
Lúc này, trên mặt Mộ Tư hiện ra chút tức giận: “Em đi gặp Đường Nguyên Minh?”
Thịnh Hoàn Hoàn rất lạnh lùng: “Anh theo dõi tôi.”
Không, sao cô lại quên, lúc sáng ra cửa sau xe có người theo dõi, đó là người của Mộ Tư.
“Hoàn Hoàn, cách Đường Nguyên Minh xa một chút, anh ta không phải người tốt.”
Mộ Tư không phải ngốc, anh ta đã phát hiện Đường Nguyên Minh cho người đưa tin của Lam Tiếu cho mình, thậm chí hoài nghi Bạch Tuyết về nước cũng có liên quan đến Đường Nguyên Minh.
Lúc ấy Mộ Thành Chu bị anh ta ép vào đường cùng, cho nên dùng Bạch Tuyết để xin Thịnh Xán một con đường sống và một mớ lộ phí chạy trốn.
Lý do này nghe rất hợp lý, nhưng nghiền ngẫm sâu vào đó thì sẽ thấy có vấn đề.
Lúc ấy Bạch Tuyết còn ở ngoại cảnh, làm sao ông ta giúp Bạch Tuyết tránh được tay mắt anh ta an bài, thần không biết quỷ không hay mà trở về?
Lúc ấy Mộ Thành Chu đã thua đến hai bàn tay trắng, chạy trốn khắp nơi, ông ta không có năng lực này, trừ phi có người đứng sau lưng giúp ông ta.
Còn nữa, dựa theo cách nói này, vì sao Mộ Thành Chu không trực tiếp đi tìm Thịnh Hoàn Hoàn, chẳng lẽ Thịnh Hoàn Hoàn không dễ bắt bí hơn Thịnh Xán?
Mộ Thành Chu là người khôn khéo như thế, không có khả năng không biết nguy hiểm trong đó, trừ phi có lý do không ai biết.