Thịnh Hoàn Hoàn gọi cho Bạch quản gia, vừa lấy súng đồ chơi ra.
Khi Thịnh Hoàn Hoàn nhòm người ra ngoài ban công lần nữa, phát hiện tình huống bên ngoài có chút biến hóa, đột nhiên xuất hiện một người đàn ông đội mũ vịt từ đâu xông đến dùng quyền cước đạp ngã mấy tên say rượu.
Thân thủ của người nọ khiến Thịnh Hoàn Hoàn thán phục.
Nhưng cho dù người đó có giỏi hơn nữa, nhưng cũng không thể đối đầu với nhiều người như vậy được.
Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới sự phối hợp hoàn mỹ lúc trước với Mộ Tư, đem súng bắn đồ chơi đặt lên vai.
Súng này tầm bắn xa, đánh không chết người, nhưng bắn vào người cũng rất đau đấy, có thể gây trở ngại động tác của bọn họ.
Vincent phụng mệnh giám thị nhất cử nhất động của Thịnh Hoàn Hoàn, không ngờ lại gặp phải tình huống như vậy, bản thân hắn khẳng định không đánh lại được nhiều người như vậy, nhưng hắn có thể kéo dài thời gian, cho đến khi cứu binh chạy tới.
Nhưng hắn không nghĩ tới, trong những người này lại ẩn giấu một cao thủ, ra tay cực nhanh, lực lượng vô cùng mạnh, vây khốn hắn lại.
Ngay khi hắn thầm than thở, thì có một viên bi màu vàng nho nhỏ, bỗng nhiên bắn vào con ngươi của người đàn ông đang giơ thiết côn muốn gõ lên đầu hắn.
Một kích liền trúng!
Người đàn ông bị đánh trúng kêu thảm thiết, thiết côn buông lỏng dung tay che lại đôi mắt bị thương.
Ánh mắt là chỗ yếu ớt nhất của con người, sau khi bị đánh trúng không mở ra được, hành động của cả người đều bị hạn chế.
Ngay sau đó lại truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết.
Tốc độ bắn súng của Thịnh Hoàn Hoàn rất nhanh, những người đó còn chưa kịp phản ứng, cô đã bắn mấy phát, mắt, nách, háng, cổ tay phải, đều là mục tiêu cô.
Những chỗ này một khi bị bắn trúng, trong khoảng thời gian ngắn không hoạt động lại được
Có Thịnh Hoàn Hoàn trợ giúp, Vincent rất nhanh lao ra khỏi vòng vây, đoạt lấy thiết côn bắt đầu phản kích, trong vài phút đã quật ngã hơn mười người.
Đám người bảo tiêu của Thịnh gia lúc này mới đứng dậy, gia nhập vào trận chiến.
Đúng lúc này, một người đàn ông đeo mặt nạ đen phát hiện ra Thịnh Hoàn Hoàn, anh ta bỏ lại đồng đội, vọt tới ban công chỗ cô đang đứng.
Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng cũng nhanh, lập tức nhắm vào người đàn ông bắn mấy phát.
Người đàn ông kia lăn vài vòng trên mặt đất, trốn dưới ban công.
Thịnh Hoàn Hoàn biết anh ta đang ở dưới chân cô, nhưng cách sàn nhà cô không thể nhìn thấy anh, như vậy khẩu súng trên tay cô sẽ trở thành phế vật.
Chỗ cô đang đứng ở trên lầu hai, độ cao không quá cao. Người đàn ông kia hiển nhiên đã trải qua huấn luyện đặc thù, lúc nào cũng sẽ leo lên, hoặc là nhảy dựng lên cướp đi súng của cô, đem cô kéo xuống.
Thịnh Hoàn Hoàn không muốn giằng co ở đây, cô muốn lên sân thượng.
Nhưng cô vừa đi, biệt thự liền thất thủ, cánh cửa sổ kia căn bản không ngăn được người đàn ông đeo mặt nạ, cho nên cô tuyệt đối không thể để anh ta đi lên.