Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sao anh cảm thấy Lăng gia như vừa bị người ta hấp diêm vậy, khí thế này dọa chết người được rồi!

Diệp Sâm giơ tay vỗ vỗ vai Đường Dật: “Câm miệng của anh lại, ít nói một chút.”

Sau khi khuyên Đường Dật câu này thì Diệp Sâm xoay người đi tìm mẹ con Nam Tầm.

Tuy rằng Diệp Sâm luôn rất dám nói, nhưng lúc này anh cũng không dám đâm đầu vào họng súng.

Đường Dật nhìn bóng dáng vô tình của Diệp Sâm, vẻ mặt như biến thành “Oán phụ”: Ông đây tới xem diễn, không phải tới bị khinh bỉ!!!

Diệp Sâm quá không đáng tin, ít nhất phải cho anh chút nhắc nhở, nói cho anh biết vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì chứ!

Hiện tại làm sao bây giờ?

Chỉ có thể lấy lòng thôi!

Tục ngữ nói duỗi tay không đánh gương mặt tươi cười đúng không?

Đường Dật nhìn về hướng Lăng Tiêu lạnh lẽo, ráng nhếch khóe miệng lên: “Lăng… Lăng gia.”

Ánh mắt Lăng Tiêu cực kỳ sắc bén lạnh lẽo: “Cút.”

Lỗ chân lông cả người Đường Dật run lên, ý cười trên khóe miệng biến mất, trực tiếp để lại một câu “Ok” rồi lập tức biến mất.

Tầm mắt của Lăng Tiêu xuyên qua biển người mà khóa chặt bóng dáng của Thịnh Hoàn Hoàn, Đường Nguyên Minh vẫn đang đứng bên cạnh cô, tuy đã thu bàn tay đặt lên eo cô nhưng họ đứng gần cứ như thân thể sắp dán vào nhau vậy.

Lăng Tiêu giơ ly rượu trong tay lên uống một hơi cạn sạch, sau đó ngoắc ngoắc tay với một bồi bàn rồi nói mấy câu bên tai anh ta.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn đang trò chuyện với vợ chồng Hàn Tín và Henry, Ida rất vui, sau bữa tối lần trước bọn họ đều rất có hứng thú với dự án kia nên có ý hợp tác.

Lần này Đường Nguyên Minh mời họ lại đây cũng có ý tăng cường hiểu biết lẫn nhau để gia tăng khả năng hợp tác, tranh thủ ký kết hợp đồng trong mấy ngày nữa.

“Thịnh tiểu thư thật là làm người ta lau mắt mà nhìn.”

Henry nhìn Thịnh Hoàn Hoàn với ánh mắt không che giấu được sự choáng ngợp và thưởng thức, còn nóng rực hơn lần đầu tiên gặp cô: “Cô đứng trên sân thi đấu lấp lánh tỏa sáng như một viên kim cương.”

Hàn phu nhân vui sướng nói: “Anh cũng có xem cuộc thi buổi sáng à?”

Henry gật đầu, ánh mắt sáng ngời vẫn nhìn về hướng Thịnh Hoàn Hoàn: “Đương nhiên, tôi là người thích đua xe thâm niên, cuộc thi như vậy sao thiếu tôi được, Thịnh tiểu thư thật là làm tôi bất ngờ.”

Henry cho rằng Thịnh Hoàn Hoàn chỉ là một tiểu thư khuê các xinh đẹp thôi, không ngờ lại gặp được cô trên sân đua xe, không chỉ như vậy mà kỹ thuật và phong thái của cô còn làm người ta mê muội.

Từ nhỏ đến lớn Thịnh Hoàn Hoàn đã nghe quá nhiều câu ca ngợi như vậy nên đã sớm không có cảm giác gì, cô tự nhiên hào phóng cười nói với Henry: “Cảm ơn ngài Henry ca ngợi.”

Henry còn muốn nói gì đó thì Đường Nguyên Minh lại đột nhiên mở miệng: “Nếu ngài Henry và Hàn phu nhân thích xem xe thì tôi bao vé vào cửa tiếp theo, nhất định sẽ giúp các vị giành được vị trí tốt nhất.”

Hàn phu nhân rất vui vẻ: “Vậy thì tốt quá, hiện tại vé càng ngày càng khó mua, vị trí tốt còn ngàn vàng khó cầu, tôi cảm ơn trước.”

Sao Henry lại không biết Đường Nguyên Minh có ý gì, lần trước anh đã nói rằng Thịnh Hoàn Hoàn là vị hôn thê của mình, đúng là đáng tiếc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK