Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói của Lăng Tiêu bình tĩnh lại lạnh nhạt, không có cảm xúc gì, giống như nói về chuyện của người khác mà không liên quan gì đến mình.

Sao hắn có thể thản nhiên dửng dưng mà nói ra những lời như vậy?

“Tôi không muốn, Lăng Tiêu, hiện tại tôi đã là vợ của anh, chúng ta đã từng thân mật, sao anh có thể tuỳ tiện nói ra hai chữ ly hôn như thế?” Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên cảm thấy sóng mũi cay cay, nhấn mạnh từng câu từng chữ với hắn: “Nếu tôi không muốn rời khỏi Mộ Tư thì lúc trước đã đi cầu xin anh ta.”

“Nhưng tôi chưa từng nhắc một chữ về những chuyện Thịnh gia gặp phải trước mặt anh ta, khi tôi quyết định gả cho anh thì đã quyết định hoàn toàn quên đi.”

Đối mặt với Thịnh Hoàn Hoàn mặt mày tái nhợt, Lăng Tiêu không chút thương tiếc mềm lòng: “Tôi chỉ cho cô một cơ hội, nghĩ kỹ rồi lại trả lời tôi, là đi hay ở lại.”



“Không cần nghĩ, tôi nói không ly hôn, phải thế nào anh mới tin tôi chứ?”

Ly hôn? Vậy không phải mọi chuyện cô làm trước đó đều là uổng phí?

Vào thời khắc cô lựa chọn gả cho hắn thì đã chuẩn bị sẵn sàng làm một người vợ tốt, sau khi hắn và cô phát sinh quan hệ, cô càng không nghĩ tới hai chữ ly hôn.

“Thịnh Hoàn Hoàn, tôi ghét nhất là người trong ngoài không đồng nhất, hiện tại tôi cho cô cơ hội để lựa chọn, tốt nhất cô nghĩ kỹ lại trả lời tôi.”

Lăng Tiêu cầm lấy nửa tấm ảnh còn lại, lạnh lùng nhìn cô: “Nếu cô chọn ở lại, vậy phải hoàn toàn quên đi quá khứ, nếu tôi biết cô lừa gạt tôi thì cô biết sẽ có hậu quả gì không?”

Nói xong, Lăng Tiêu xé bỏ tấm ảnh ngay trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn rồi ném nó vào thùng rác.

Thịnh Hoàn Hoàn nắm chặt đôi tay, gương mặt xinh đẹp chỉ còn lại tái nhợt.

Cô không biết lời Lăng Tiêu nói có bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần thăm dò. Nhưng cô biết, hậu quả phản bội hắn sẽ đáng sợ đến mức nào.



Hắn đã từng nói qua, nếu cô lừa gạt hắn thì hắn sẽ huỷ diệt cả Thịnh gia.

Những lời này không chỉ nói suông mà thôi.

Qua thật lâu, Thịnh Hoàn Hoàn mới mở miệng nói: “Lăng Tiêu, tôi sẽ không phản bội anh, nhưng tôi chỉ sợ anh không tin tôi.”

Nói xong, cô đứng lên, bình tĩnh nhìn hắn, không oán trách không bi thương: “Anh biết những lời vừa rồi tổn thương người khác đến mức nào không, đến khi nào anh mới thật sự đối xử với tôi như một người vợ?”

Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn bế Lăng Thiên Vũ lên rồi rời đi.

Nhìn những món ăn tinh xảo trên bàn, ánh mắt Lăng Tiêu đen tối không rõ, làm người ta không nhìn thấu hắn đang suy nghĩ cái gì.

Một lát sau, hắn đứng lên, bảo thư ký ném chúng đi.

Từ lúc ra khỏi văn phòng của Lăng Tiêu, sau lưng Thịnh Hoàn Hoàn ướt đẫm, vừa rồi có một giây cô đã thật sự dao động.

Nhưng lúc này cô lại cảm thấy may mắn.

Bởi vì cô có thể khẳng định, vừa rồi Lăng Tiêu chỉ đang thử cô.

Nhớ tới những lời nói của Lăng Tiêu, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn vẫn còn sợ hãi, may mà cô chống lại được cám dỗ, nếu không sẽ hoàn toàn chọc giận ác ma này, hậu quả không dám tưởng tượng.

Trên đường trở về, Lăng Thiên Vũ thấy Thịnh Hoàn Hoàn luôn rầu rĩ không vui nên duỗi tay kéo kéo tay áo cô, chủ động cầm lấy bàn vẽ, dùng tiếng Anh viết: “Ba chọc Hoàn Hoàn không vui, về sau đừng nấu cơm cho ba ăn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK