Cho nên, cô vừa kiên quyết nói không ly hôn, vừa chuẩn bị sau khi ly hôn nên làm như thế nào?
A, với trình độ của cô, cả đề bài thôi cũng xem không hiểu, còn muốn tiếp quản tập đoàn Thịnh Thế à, quả thực là mơ mộng hão huyền.
Khó trách Thịnh Xán sớm đã lựa chọn người nối nghiệp cho Thịnh gia!
Trình độ của cô không khác gì ngu ngốc, sao mà học xong đại học được vậy?
Không bao lâu sau, Thịnh Hoàn Hoàn bưng bát mì sắc hương vị đầy đủ tới, đặt ở trước mặt Lăng Tiêu: “Mì làm xong rồi.”
Lăng Tiêu ném sách bài tập xuống, lạnh lẽo liếc nhìn bát mì kia một cái, sau đó nhìn về phía cô: “Cô chỉ biết nấu mì sao?”
Đương nhiên, nấu mì đơn giản mau lẹ nhất.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, cô thông minh chỉ chỉ thời gian: “Đã trễ thế này, ăn thanh đạm một chút có lợi cho sức khoẻ.”
Lăng Tiêu liếc một cái đã nhìn thấu cô: “Chẳng lẽ không phải vì mì tương đối đơn giản?”
“…” Thịnh Hoàn Hoàn giương môi đỏ lên: “Tôi chỉ sợ để anh đợi lâu thôi.”
Cuối cùng Lăng Tiêu không hỏi nữa, cầm lấy đôi đũa, Thịnh Hoàn Hoàn vừa nhẹ nhàng thở ra thì Lăng Tiêu đột nhiên ngẩng đầu nói một câu: “Thịnh Hoàn Hoàn, cô là ngu ngốc à?”
“A?” Thịnh Hoàn Hoàn ngơ ra.
Sao tự nhiên hắn lại mắng người ta?
Lăng Tiêu chỉ chỉ quyển sách bài tập còn dính nước bọt của cô: “Cô biết trong một ngày công ty có bao nhiêu tư liệu chờ tôi ký tên không? Trình độ của cô xem hiểu được bản kế hoạch sao? Xem hiểu hợp đồng thương nghiệp sao? Cô biết ký nhầm một hợp đồng sẽ tạo thành bao nhiêu tổn thất cho công ty không?”
Thì ra hắn đang ám chỉ chuyện này!
Từ nhỏ ba đã nói cô không có thiên phú làm ăn, không biết đã tốn bao nhiêu sức lực và tâm huyết trên người cô, cuối cùng vẫn thất vọng lắc đầu.
Cho nên ở phương diện này, Thịnh Hoàn Hoàn luôn biết mình thật sự không khác gì ngu ngốc.
Thịnh Hoàn Hoàn thấp giọng nói: “Công ty có bộ pháp vụ, bộ kế hoạch, bộ tài vụ, còn có thư ký, hợp đồng qua tay bọn họ, xác nhận không thành vấn đề mới được trình lên.”
Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng: “A, xem ra cô cũng rất hiểu, vậy làm sao cô biết trong những người đó có nội gián của công ty đối thủ xếp vào để tiến vào ăn cắp bí mật thương mại không? Trước khi hợp đồng được trình lên đã bị đánh tráo, cô nhìn ra được không?”
Thịnh Hoàn Hoàn bị quở trách đến đầu rạp xuống đất, không còn lời gì để nói.
Lăng Tiêu lại nói tiếp: “Với trình độ của cô, học thêm mười năm cũng không thể nhậm chức, cho dù nhận chức thì Thịnh Thế cũng sẽ tiêu tan trong tay cô, so với bỏ công học tập, còn không bằng nghĩ cách lấy lòng tôi còn đơn giản hơn.”
Lấy lòng anh đơn giản hơn?
Lăng Boss, Lăng ma quỷ, xem ra nhận thức của anh với bản thân còn chưa đủ sâu sắc.
Nhưng tịnh tâm tự hỏi, Thịnh Hoàn Hoàn lại cảm thấy tuy Lăng Tiêu ăn nói khó nghe, lại rất có lý.
Muốn làm ăn, phát triển một công ty lớn không phải chỉ nỗ lực là được, còn phải có thiên phú.